Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 466: Giải Quyết Vấn Đề Võ Đài (2)

Chương 466: Giải Quyết Vấn Đề Võ Đài (2)Chương 466: Giải Quyết Vấn Đề Võ Đài (2)
"Ngươi cũng nên suy nghĩ cho kỹ, cũng không phải tất cả mọi người đều giống như Vương gia của chúng ta, chỉ vì thấy nô tài bị oan uổng mà đại phí chu chương (*) đâu." Nói xong câu này, thị vệ thân cận của Thiên Vũ Hàn cũng vội vàng chạy nhanh muốn đuổi kịp Thiên Vũ Hàn, để lại một mình Tiểu Lục đứng ngây người tại chỗ hồi lâu.
(*Đại phí chu chương: Chỉ việc hoang phí, khổ tâm vào những việc không đâu. )
"Xem ra người này thật sự không đơn giản, không chỉ khiến cho hung thủ ngậm miệng không dám nói ra chuyện này mà đến ngay cả Tiểu Lục cũng không chịu nói cho chúng ta biết rốt cuộc hung thủ đứng phía sau là ai.
Thiên Vũ Hàn có hơi đau đầu, đây là chuyện gì đây, rõ ràng chính hắn là người ra tay trợ giúp Tiểu Lục thế nhưng Tiểu Lục không những không biết ơn mà lại lựa chọn biết mà không nói. Chắc hẳn người này rất quan trọng với Tiểu Lục, có lẽ là một nữ tử, một nữ tử rất quan trọng với Tiểu Lục.
"Vương gia, chúng ta nên làm gì bây giờ?" Thị vệ thân cận cũng chỉ là một người có thể lực nhưng không có đầu óc, những chuyện này đều phải hỏi qua Vương gia còn bản thân hắn ta chỉ phụ trách chuyện ra tay.
"Thả ra tin tức nói tên hung thủ đã sắp chịu đựng không được, nhìn bộ dạng của hắn ta thì có vẻ như sắp thú nhận rồi." Thiên Vũ Hàn lại nảy sinh ra một kế.
"Vâng thưa Vương gia, thế nhưng mà tên hung thủ này cũng đâu phải sắp thú nhận đâu, ngài nói như vậy không phải đang gạt người sao..." Tên thị vệ thân cận không dám lớn tiếng mà chỉ lải nhải nói.
"Ta bảo ngươi đi thì ngươi mau đi đi, sao ngươi còn nói nhiều lời vô nghĩa như vậy." Thiên Vũ Hàn trợn trừng hai mắt, hắn nâng tay lên gõ vào đầu tên thị vệ thân cận của mình một cái.
"Cái tên ngu ngốc nhà ngươi, nếu như lần sau ngươi còn hỏi ta câu hỏi ngu ngốc như vậy thì ta sẽ sai hạ nhân lấy gậy đánh chết ngươi." Thiên Vũ Hàn làm ra bộ dáng hận sắt không thành thép.
"Phải rồi, ngươi bảo lính canh ở phòng thẩm vấn phải làm bộ canh gác thoải mái một chút, dễ dàng bị quật ngã hơn nhưng nhất định phải cho người bí mật theo dõi nhất cử nhất động ở phòng thẩm vấn." Thiên Vũ Hàn còn nói thêm.
"Vâng thưa Vương gia." Tuy rằng hắn ta không hiểu Vương gia đang muốn làm gì nhưng khi nghĩ đến lời nói vừa rồi của Vương gia thì hắn ta cũng không dám lại hỏi thêm câu nào nữa mà quay đầu rời đi.
"Cộc cộc cộc" Tiếng tên thị vệ gõ cửa phòng của Vương gia.
"Vào đi." Thiên Vũ Hàn lười biếng nói, ánh mắt đó hờ hững giống như có thể nhìn thấu hết bất cứ người nào.
"Chuyện thế nào rồi." Thiên Vũ Hàn hỏi tên thị vệ thân cận đi vào.
"Đều đã sắp xếp thỏa đáng rồi, tin tức đó cũng đã được truyền ra ngoài, là ngầm truyền đi nhưng tốc độ lan truyền rất nhanh. Chắc là Vương gia sẽ sớm đạt được mục đích của mình thôi." Tuy rằng tên thị vệ vẫn không biết mục đích làm như vậy là vì cái gì nhưng ít nhất hắn ta biết Vương gia làm như vậy nhất định là có lý do của mình. Hơn nữa còn là lý do rất quan trọng, bản thân hắn ta chỉ lo làm là được.
"Tốt, trong hai ngày này việc giám sát cửa phòng thẩm vấn nhất định phải làm thật tốt, ngươi đi xuống trước đi." Thiên Vũ Hàn nhếch miệng mỉm cười.
"Cá lớn sắp cắn câu rồi." Thiên Vũ Hàn buồn lòng trong đắc ý nhưng ngoài mặt lại không để cho người khác nhìn ra được bất kỳ sự thay đổi gì.
"Nương nương, không hay rồi." Nha hoàn thân cận của Hàn Mi Nhi vội vội vàng vàng chạy tới nói.
"Sao thế, trời sập hay là đất lún, ngươi làm cái gì mà cứ vội vàng hoảng hốt như vậy." Hàn Mi Nhi cho rằng vấn đề đã sớm được giải quyết cho nên tâm trạng đang cực kỳ tốt.
"Nương nương..." Nha hoàn thân cận của Hàn Mi Nhi đến gần nàng ta thì thầm bên tai câu gì đó khiến sắc mặt của Hàn Mi Nhi lập tức thay đổi, giống như trời đột nhiên sụp xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận