Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 538: Thất Vọng (2)

Chương 538: Thất Vọng (2)Chương 538: Thất Vọng (2)
"Gia gia, hôm nay có một vị khách kỳ lạ tới, ngồi ở đó nhưng chẳng nói gì, khi con lấy hàng mẫu ra cho ông ta nếm thử, ông ta giống như là cố ý tới để gây rồi vậy, bảo là không lấy những loại hàng mẫu mà con lấy ra, chỉ lấy những thứ còn lại.”
Vừa về đến nhà đã kể đầu đuôi câu chuyện này cho gia gia của mình. Gia gia trầm tư nói: 'Làm việc gì cũng phải cẩn thận một chút."
Sau khi ăn tối xong, Tô Ngưng Nguyệt tới không gian của mình, vừa mới vào đã gặp Điềm Điềm và Mật Mật, nhìn thấy tiểu chủ nhân của mình mấy ngày rồi không tới, hôm nay tâm trạng đã tốt hơn nhiều rồi.
Điềm Điềm và Mật Mật ở bên cạnh tiểu chủ nhân của mình là nghĩ cách chọc cho chủ nhân vui, không hiệu quả lắm, cũng với Điềm Điềm và Mật Mật dạo quanh nông trường xong rồi lại cùng nhau đi uống linh tuyền thượng hạng, cơ thể lập tức cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Uống nước suối xong Tô Ngưng Nguyệt lại một mình dạo quanh cửa hàng bách hóa. Bây giờ mình chỉ có hơn 200 điểm tích lũy.
Cũng không phải là giàu có gì, mua một ít đồ ăn vặt cho Điềm Điềm và Mật Mật ở trong cửa hàng bách, rồi lại trở ra tìm Điềm Điềm và Mật Mật, lập tức khiến Điềm Điềm và Mật Mật vui mừng không thôi, trong lòng Tô Ngưng Nguyệt cũng đỡ hơn một chút. Nụ cười của những người thân thiết cũng có khả năng chữa lành.
5 ngày trôi qua, ngày hôm nay Tô Ngưng Nguyệt tới xưởng của mình, ngày hôm nay tới để kiểm tra xem trong mấy ngày qua nhà xưởng sản xuất ra được bao nhiêu sản phẩm, chỉ mỗi số lượng mà vị khách tới đây 5 ngày trước yêu cầu thôi cũng không thể hoàn thành được, chưa kể những sản phẩm theo yêu cầu của những khách hàng khác, mặc dù không nhiều nhưng cộng thêm vị khách kỳ lạ đến đâu 5 ngày trước nữa thì rất khó để hoàn thành.
Mấy ngày nay cũng chỉ làm được chưa đến 10 cân hàng hóa. Còn lâu mới đạt được 50 cân mỗi loại hàng. Tô Ngưng Nguyệt đang buồn phiền thì lúc này Bắc Minh công tử tới, nói đến Bắc Minh công tử này thì từ lần mang hộ thư đến cho Tô Ngưng Nguyệt thì đã mấy ngày không thấy xuất hiện rồi.
Lần này xuất hiện không biết là có chuyện gì. Từ lần Thiên Vũ Hàn rời đi mà không rõ lý do, khiến Tô Ngưng Nguyệt rất đau lòng, sau đó liên viết cho Thiên Vũ Hàn một bức thư và nhờ Bắc Minh công tử giao cho Thiên Vũ Hàn. Không biết lần này có mang thư từ hay lời nhắn của Thiên Vũ Hàn tới không, Tô Ngưng Nguyệt nói: "Bắc Minh công tử, mấy ngày rồi không gặp, lần này trên đường đi có thuận lợi không."
"Lần này cũng coi như là khá thuận lợi, tới kinh thành gặp Thiên Vũ Hàn và cũng giao thư của ngươi cho Thiên Vũ Hàn, lần ngày chẳng phải cũng mang một lời nhắn về cho ngươi sao."
Tô Ngưng Nguyệt tưởng là nhận được thư gửi về, không ngờ lại chỉ là một lời nhắn, trong lòng cũng có một chút thất vọng.
Dù sao thì thư từ cũng chân thành hơn lời nhắn rất nhiều. Lời nhắn truyền đạt lại cũng có thể sẽ thay đổi ý nghĩa, sợ Bắc Minh công tử truyền đạt nhầm ý của hắn. Có điều lời nhắn mà Thiên Vũ Hàn bảo Bắc Minh công tử mang về có lẽ sẽ không tùy thay đổi ý nghĩa. Tô Ngưng Nguyệt hỏi: "Vậy Thiên Vũ Hàn nói gì?"
Bắc Minh công tử nói: 'Lần trước xuất cung không được sự chấp thuận của mẫu hậu, bản thân tự mình ra ngoài, vốn muốn cho nàng một điều bất ngờ, ở lại đây vài ngày rồi trở về kinh thành, nhưng không ngờ mẫu hậu lại nhận được tin nhanh như vậy, ta cũng vừa mới tới đây, muốn tới gặp nàng đầu tiên, nhưng sứ thân mà mẫu hậu phái đi đã tới đây rồi, mẫu hậu yêu cầu ta nhanh chóng hồi kinh. Lúc đó sử giả nói với ta, lúc này mẫu hậu rất tức giận, ta cũng không dám nán lại, cũng muốn gặp nàng chưa được bao lâu đã phải rời đi vì ta sợ phải chia ly như thế này, vì thế ta không đi tìm gặp nàng mà rời đi luôn. Ta cũng rất muốn gặp này, nhưng ta cũng không muốn hai ta lưu luyến không rời trong lúc chia ly."
Bạn cần đăng nhập để bình luận