Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 700: Yến Hội (1)

Chương 700: Yến Hội (1)Chương 700: Yến Hội (1)
Tô Ngưng Nguyệt thấy vẻ mặt kinh ngạc của Chương Dự thì đi tới gần và nói: "Tẩu tử, có lẽ cuối cùng ta cũng hiểu được cảm giác của ca ca ta lúc đó. Đây là cảnh tượng ca ca ta bị ép hôn, giờ nghĩ lại, Tiểu Thần vẫn thông minh hơn. Từ nhỏ đã nuôi dưỡng thanh mai trúc mã, chỉ chờ đợi người đó lớn lên. Than ôi, tất cả là lỗi của ta khi đó ta không có nhận thức này, nếu không bây giờ ta chắc chắn sẽ không rơi vào hoàn cảnh như thế này."
Lời nói của Tô Ngưng Nguyệt đã làm cho Chương Dự bật cười. Nhưng nếu bọn họ nghĩ bọn họ nói rất nhỏ thì thật sai lâm, Diêu Xuân đã nghe thấy tất cả, bà ấy nói: "Bây giờ hâm mộ thì có ích gì? Tự con không được thì có thể trách ai? Con nói những điều này trước mặt tẩu tử là muốn gây bất hòa giữa tẩu tử và ca ca con sao?"
"Tẩu tử biết con đang nói đùa."
Chương Dự gật đầu đồng ý: "Đúng vậy, nương, con biết tiểu cô tử đang nói đùa."
Bà ấy thấy Chương Dự nói giúp Tô Ngưng Nguyệt thì cười nói: "Được được được, hai người các con cùng hội cùng thuyền, ta không thể nói lại hai con."
Chương Dự và Tô Ngưng Nguyệt nhìn nhau rồi mỉm cười.
Bởi vì Tô Ngưng Nguyệt thường đến nhà tẩu tử nên Tô Ngưng Nguyệt cũng không quá sợ hãi. Vì dù sao tẩu tử cũng sẽ bảo vệ nàng. Nàng biết được điều này nên nàng coi yến hội này chỉ là trò vui. Dù sao thì gần đây nàng cũng khá nhàm chán.
Xe ngựa đến cổng Định Bắc Hầu phủ nhiều đến mức không thể đi qua đường. Dù có rất nhiều người nhưng mọi người đều cho rằng đó là điều khá bình thường. Dù sao thì bây giờ Định Bắc Hầu đã nhận được sủng ái của thánh thượng. Bây giờ nhà ông ấy đang tổ chức một yến hội, tất nhiên mọi người đều muốn tham gia cuộc vui. Mối quan hệ tốt đẹp với các thành viên trong Định Bắc Hầu gia là có lợi và vô hại.
Định Bắc Hầu là nhà mẹ đẻ của Chương Dự, nàng ấy vừa bước vào nhà đã có người đưa họ đến phòng của Định Bắc Hầu phu nhân.
Trong phòng, Định Bắc Hầu và rất nhiều người đang ngồi cùng nhau. Người ở đây phần lớn là các phu nhân, lão phu nhân và có rất nhiều phu nhân có địa vị cao. Tuy bà ấy là chủ nhân của phủ nhưng bà ấy cũng không chịu nổi người khác chức cao hơn mình.
Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt mới cảm thấy Hoàng thành khác với những nơi khác, nàng nghĩ tới lúc mình còn ở huyện Thanh Phong, lúc đó lão phu nhân còn đang là chủ trì yến hội, mọi người đều nịnh nọt lão phu nhân. Tuy nhiên, bây giờ mọi chuyện đã được thay đổi từ lâu. Lão phu nhân không còn là chủ nhân, Tạ Hồi sẽ không bỏ rơi khách mời để dẫn lão phu nhân về phòng.
Hôm nay Tạ Hồi tất nhiên cũng tới, Tô Ngưng Nguyệt cũng nhìn thấy Ngô Nhiễm nháy mắt với nàng. Hai người nhìn nhau và mỉm cười. Chương Dự kéo Tô Ngưng Nguyệt hành lễ, nàng ấy nhìn người có chức vị cao và nói: "Thần phụ thỉnh an Thục phi nương nương."
Thục phi, Tô Ngưng Nguyệt không bao giờ có thể nghĩ rằng mình chỉ tới dự yến hội mà lại có cơ hội gặp Thục phi, Thục phi chỉ cười rồi bảo họ đứng lên.
Nàng ta giống như đang cười, sau đó nói: "Phu nhân, xét về vai vế, Hoàng thượng và Tô phu nhân vẫn là sư huynh muội."
Vẻ mặt của Chương Dự không thay đổi sau khi nghe điều này, sau đó nàng ấy mỉm cười và nói: "Đúng vậy, lúc đó, phụ thân của thần là võ sư của Hoàng thượng, thân nhớ lần đầu tiên Hoàng thượng đến nhà thần để học. Khi thần lật trang tiếp theo để đọc tiếp, ngài ấy vẫn đang khóc và gây rối, ngay tại cửa đó, thần vẫn đang nhìn ngài ấy cười."
Mọi người nghe xong đều mỉm cười thân thiện. Hơn nữa, bây giờ Chương Dự hiện đã là phu nhân của Tô gia, nhi tử nhi nữ song toàn, phu thê hòa thuận, chỉ dựa vào mối quan hệ của nàng ấy với Hoàng thượng thì không ai dám động vào nàng ấy. Còn phụ thân nàng ấy, mặc dù mỗi lần Hoàng thượng nói sẽ lôi ra ngoài giết chết nhưng điều đó chưa bao giờ thành hiện thực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận