Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 128: Chữa Bệnh (2)

Chương 128: Chữa Bệnh (2)Chương 128: Chữa Bệnh (2)
Nghe thấy Tô Mộc nói vậy Tô Ngưng Nguyệt suýt chút bật cười, nàng không ngờ rằng anh đào thơm ngon trong mắt mọi người lại trở thành một loại thực phẩm có hại cho con người như vậy.
Vì để chứng minh với Tô Thần và Tô Mộc quả đào có thể ăn được, nên nàng muốn hái một quả , Tô Mộc ở bên cạnh muốn ngăn Tô Ngưng Nguyệt chạm vào quả đào nhưng không kịp rồi, trong tay Tô Ngưng Nguyệt là một quả đào vừa được hái xuống, nàng dùng y phục lau qua sau đó liền cắn một miếng.
Mùa này đào đúng là ngon thật, Tô Thần và Tô Mộc ở bên cạnh thấy vậy liền bảo Tô Ngưng Nguyệt vứt quả đào trong tay và nhổ miếng đào mà nàng vừa cắn đi.
Thấy Tô Thần và Tô Mộc lo lắng cho nàng như vậy, nàng bật cười và nói rằng không có chuyện gì xảy ra cả.
Đào ăn rất ngon nhưng Tô Mộc lại rất hoang mang không biết nên làm thế nào, không biết tại sao Tô Ngưng Nguyệt lại ăn quả đào đó. Hắn ta thật sự rất sợ rằng nếu người Tô Ngưng Nguyệt mọc đầy lông thì có thầy thuốc nào có thể chữa được cho nàng không.
Không ngờ rằng Tô Ngưng Nguyệt vẫn rất vui vẻ, lúc này hắn ta mới ngờ ngợ ra đào thật sự không có độc.
Ăn xong quả đào đó Tô Ngưng Nguyệt quay qua nhìn Tô Thần và Tô Mộc.
"Hai người thấy chưa, ta đã nói là không có chuyện gì mà, cái này ngon lắm đó, hai người cũng ăn thử đi". Tô Ngưng Nguyệt vừa nói vừa hái hai quả đào to mọng đưa cho Tô Thần và Tô Mộc.
Thấy Tô Ngưng Nguyệt ăn xong nhưng không có chuyện gì xảy ra họ mới dám cắn một miếng, lúc này trên mặt hai người lộ rõ vẻ thích thú không nghĩ rằng đào lại ngon như vậy. Họ không biết làm thế nào mà Tô Ngưng Nguyệt lại biết đào có thể ăn được vì theo như tính cách của nàng trước đây sẽ không ăn những thứ nguy hiểm như vậy.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt thấy Tô Thần và Tô Mộc ở bên cạnh ăn đào một cách vui vẻ liên biết rằng họ đã không còn cảm thấy loại quả này có độc nữa rồi.
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy rằng nếu Tô Mộc và Tô Thần đã chấp nhận được quả đào thì người dân nơi đây cũng sẽ chấp nhận được thôi.
Thực ra Tô Ngưng Nguyệt còn muốn tìm thêm mấy loại quả nữa, nhưng nàng nghĩ rằng nếu đi tìm thêm mấy loại quả nữa thì sẽ bị mọi người nhận ra. Vậy nên Tô Ngưng Nguyệt bảo Tô Thần và Tô Mộc hái thêm thật nhiều đào sau đó mang về nhà.
Cũng may bọn họ mang theo cái gùi tới, Tô Thần và Tô Mộc ở một bên nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy liền vội vàng hái đào.
Họ không biết trên đời làm sao có loại trái cây ngon như vậy, khi họ hái đầy một giỏ đào, Tô Ngưng Nguyệt đã bảo bọn họ tìm thứ gì đó để phủ lên bên trên những quả đào đó, Tô Ngưng Nguyệt không muốn người khác biết chuyện này, vì như vậy cơ hội làm ăn của nàng sẽ bị cắt đứt.
Nàng dự định sẽ quay lại đây và chế biến những quả đào này thành những món ăn, như vậy sẽ không còn ai nghi ngờ nàng nữa.
Lúc này Tô Mộc nghe được Tô Ngưng Nguyệt nói những lời này, liền biết muội muội của mình không muốn người khác biết quá nhiều vê chuyện này, Tô Mộc không ngờ muội muội mình lại thông minh như vậy!
Cứ như thế họ tìm thấy một ít cỏ khô hoặc những thứ khác và phủ chúng lên đó, sau đó cả ba người mang theo một giỏ đào trở về nhà.
Sau khi vê nhà, Tô Ngưng Nguyệt nhanh chóng đóng cửa lại, tìm một nơi vắng vẻ để rửa đào.
Lúc này hai người đáng thương kia cũng đang rửa đào ở đó. Lúc này Diêu Xuân đi ra khỏi phòng, khi Diêu Xuân bước ra, bà ấy nhìn thấy ba đứa con của mình đang rửa quả có chứa chất độc ở đó.
Bà không biết tại sao họ lại chạm vào thứ đó, bởi vì trước đó bà đã nhiều lần nói với họ rằng đó là quả có chứa chất độc, không nên chạm vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận