Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 876: Đi Bộ Trong Đêm (1)

Chương 876: Đi Bộ Trong Đêm (1)Chương 876: Đi Bộ Trong Đêm (1)
Cả hai không có gì thay đổi cả, bước chân Thiên Vũ Hàn vẫn tiếp tục đi về phía trước, Tô Ngưng Nguyệt vẫn nhắm mắt như cũ, đôi tay vòng qua cổ Thiên Vũ Hàn, tựa như nàng chưa từng nói gì.
Rất nhanh đã đến Trường Nhạc Cung, Tố Trinh đứng ở cửa cung. Lúc trước Hoàng Thượng bảo bọn họ đi về trước, nàng ấy không yên lòng về nương nương, nhưng lại không thể làm trái mệnh lệnh của Hoàng thượng.
Đành phải đi về trước, nhưng mà trong lòng nàng ấy nôn nóng bất an, không có cách nào ngồi yên ở trong phòng, nên đi ra cửa cung chờ Tô Ngưng Nguyệt trở vê.
Nhìn thấy từ xa có hai người đi đến, Tố Trinh cũng không ngạc nhiên, suy cho cùng Thiên Vũ Hàn đã vì Tô Ngưng Nguyệt mà làm không ít chuyện kinh thiên động địa, như này rất đỗi bình thường.
Hơn nữa chuyện giữa nương nương và Hoàng Thượng, nàng ấy cũng không cần phải lo lắng, tấm lòng của Hoàng thượng đối với nương nương ngay cả nàng ấy cũng có thể cảm nhận được. Chỉ cần trái tim của Hoàng thượng vẫn luôn hướng về nương nương, thì có chuyện gì mà không thể vượt qua chứ!
Cho nên lúc nhìn thấy Thiên Vũ Hàn cõng Tô Ngưng Nguyệt trở vê, nàng ấy không hề cảm thấy khiếp sợ, chỉ cảm thấy đây là chuyện hết sức bình thường, sớm muộn gì cũng có một ngày Hoàng thượng sẽ dỗ được Hoàng hậu nương nương nguôi giận, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Tố Trinh nhanh chóng tiến lên nghênh đón. Vừa định mở miệng nói gì đó, lập tức bị ánh mắt của Thiên Vũ Hàn ngăn lại, Tố Trinh liền ngậm mồm, yên lặng đi theo Thiên Vũ Hàn vào trong.
Thiên Vũ Hàn bước rất nhanh, một lát đã tới tẩm cung của Tô Ngưng Nguyệt, hắn quay đầu nhìn nàng một cái, cẩn thận chậm rãi đặt nàng ở trên giường, sợ làm nàng thức giấc. Thiên Vũ Hàn nhìn Tô Ngưng Nguyệt không rời mắt, hắn cứ nhìn chằm chằm vào nàng, nhìn thật lâu, thật lâu. Một lúc sau, hắn mới dời mắt sang Tố Trinh đứng ở bên cạnh dặn dò.
"Lát nữa ngươi đi chuẩn bị nước ấm, lau mặt cho chủ tử ngươi, sau đó lại đi nấu một chén canh giải rượu, nhớ cho vào một ít đường, nàng thích ăn ngọt, nếu không cho đường thì chén canh giải rượu này nàng sẽ không uống."
Thiên Vũ Hàn tiếp tục nói: "Buổi tối ngươi chú ý một chút, mỗi lần nàng uống rượu đều tỉnh lại vào lúc nửa đêm, sẽ ầm ï đòi ăn, nhớ hâm sẵn cho nàng một bát cháo ở phòng bếp, nhớ chuẩn bị thêm mấy món ăn ngon."
Tuy Thiên Vũ Hàn nói với Tố Trinh, nhưng ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm Tô Ngưng Nguyệt, chưa từng di chuyển.
Tố Trinh nhận lệnh xong lập tức đi chuẩn bị, trong phòng chỉ còn lại Thiên Vũ Hàn và Tô Ngưng Nguyệt. Thiên Vũ Hàn không nói lời nào, chỉ yên lặng đứng ở nơi đó, chăm chú nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
Nhìn một lát, đột nhiên Thiên Vũ Hàn thở dài một hơi, cúi người áp sát vào khuôn mặt của Tô Ngưng Nguyệt, trực tiếp thổi một hơi thở nóng hổi vào mặt nàng.
Cẩn thận quan sát có thể nhìn thấy lỗ tai Tô Ngưng Nguyệt phiếm hồng, dần dần trên mặt Tô Ngưng Nguyệt cũng đỏ ửng, Thiên Vũ Hàn cười trầm ấm, nhìn gương mặt đỏ ửng kia, nàng vẫn luôn lừa gạt người như vậy.
Mục đích của mình đã đạt được, hắn cũng không quan tâm bây giờ Tô Ngưng Nguyệt có mở mắt hay không, bởi vì hắn đã có được đáp án mà bản thân muốn, cuộc sống sau này còn dài, không cần quá chú ý đến sự việc đêm nay.
Nếu như ép nàng quá, không chừng nàng sẽ càng thẹn thùng không dám gặp hắn, thậm chí có khả năng sẽ trốn tránh hắn, như vậy mất nhiều hơn được.
Tiếng cười của Thiên Vũ Hàn khiến mặt Tô Ngưng Nguyệt càng đỏ hơn nữa. Thiên Vũ Hàn cũng nhìn thấy, hắn rất muốn cười, nhưng nhịn được. Không thể cười, nếu không một lát nàng sẽ thẹn quá hóa giận.
Thiên Vũ Hàn thu lại lại nụ cười trên mặt, đứng một mình ở đó: "Ta đi đây, hôm nay còn phải xử lý chuyện của các sứ thần, cho nên ta sẽ không trở lại, nàng đừng nghĩ nhiều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận