Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 320: Tiểu Thần Đi Đâu

Chương 320: Tiểu Thần Đi ĐâuChương 320: Tiểu Thần Đi Đâu
"Về sau phụ thân đừng nói cảm ơn với chúng con nữa, chúng ta là người một nhà!" Diêu Xuân nhìn lão gia tử Tô gia nói.
Lão gia tử Tô gia gật đầu.
"Được."
Vừa mới ngồi xuống đã phát hiện Tô Thần không có ở đó.
Lão gia tử Tô gia nhìn Diêu Xuân bên cạnh.
"Tiểu Thần đâu? Sao nó còn chưa tới ăn tối?" Ông ấy nói với Diêu Xuân đang đứng bên cạnh.
Diêu Xuân nghe Tô lão gia tử nói lời này thì nở nụ cười.
"Nó đang ở bên ngoài, buổi tối ăn đào đóng hộp quá nhiều, quá sức nên không ăn nữa."
Lão gia tử Tô gia mỉm cười khi nghe những gì Diêu Xuân nói.
"Nó còn nhỏ, buổi tối cho nó ăn ít đi." Lão gia tử Tô gia lo lắng nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe lão gia tử Tô gia nói xong thì gật đầu.
"Phụ thân giáo huấn chí phải, chúng ta mau ăn đi, nếu không đồ ăn nguội sẽ không ngon." Diêu Xuân nhìn Tô lão gia tử nói.
Tô lão gia tử nghe Diêu Xuân nói lời này thì cùng mọi người khởi động.
Đây là bữa ăn ngon nhất mà ông Tô được ăn trong nhiều năm qua, ông ấy nở một nụ cười đã lâu không gặp.
Khi Diêu Xuân nhìn thấy lão gia tử Tô gia vui vẻ như vậy, bà ấy cũng cảm thấy Vui vẻ.
Ăn xong, Tô Mộc và Tô Ngưng Nguyệt tranh nhau làm việc nhà. Tô lão gia tử thấy Tô Mộc và Tô Ngưng Nguyệt hiểu chuyện như vậy, ông ấy hài lòng gật đầu.
Cứ thế, Diêu Xuân đỡ Tô lão gia tử vê phòng nghỉ ngơi.
"Phụ thân đi ngủ sớm và ngủ ngon nhé." Diêu Xuân nói với lão gia tử Tô gia sau khi đỡ ông về phòng.
Ông ấy gật đầu khi nghe Diêu Xuân nói.
"Cảm ơn”" Lão gia tử Tô gia chân thành nói với Diêu Xuân.
Khi Diêu Xuân nghe những gì ông ấy nói.
Bà ấy cười.
"Phụ thân, chúng ta vốn là người một nhà, người một nhà còn nói cảm ơn." Diêu Xuân nhìn Tô lão gia tử nói.
Tô lão gia tử gật đầu.
"Được rồi, không nói cám ơn nữa." Tô lão gia tử nói với Diêu Xuân.
"Thời gian cũng không còn sớm, phụ thân nghỉ ngơi sớm một chút đi." Diêu Xuân nhìn Tô lão gia tử nói.
Tô lão gia tử nghe Diêu Xuân nói lời này thì nói với bà ấy hãy đi làm việc của mình trước đi.
Diêu Xuân gật đầu khi nghe những gì lão gia tử Tô gia nói.
Cứ như vậy, Diêu Xuân rời khỏi phòng Tô lão gia tử.
Khi Diêu Xuân tới phòng bếp, cô nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt và Tô Mộc đang chăm chú quét dọn phòng bếp.
Diêu Xuân muốn đi qua giúp bọn họ cùng nhau quét dọn, nhưng thật không ngờ sau khi Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Diêu Xuân, nàng vội vàng ngăn cản Diêu Xuân.
"Nương, người muốn làm gì?" Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân. "Cùng các con quét dọn phòng bếp." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt lắc đầu.
"Không được, nương mau trở về nghỉ ngơi thật tốt đi, nơi này giao cho con và ca ca là được rồi, người đã làm cơm tối rồi, cũng không cần bận rộn nữa." Tô Ngưng Nguyệt nói.
Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói, vươn tay xoa đầu Tô Ngưng Nguyệt.
"Hài tử ngốc, đây là việc nương nên làm. Ta rất vui khi có đứa con ngoan và hiểu chuyện như con." Diêu Xuân vừa nói vừa nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Diêu Xuân nói lời này cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ.
"Nương, con và Nguyệt Nguyệt sắp dọn xong rồi, người cũng đừng ở trong bếp giúp chúng con dọn dẹp nữa." Lúc này Tô Mộc nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe Tô Mộc nói thì gật đầu.
"Vậy được rồi, hai người phải chú ý một chút, đừng để bị thương." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt và Tô Thần.
"Con biết rồi, nương." Tô Mộc và Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Cứ như vậy, bà ấy trở vê phòng, Tô Mộc và Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Diêu Xuân rời đi, hai người nhìn nhau mỉm cười, ngầm hiểu lại bắt đầu thu dọn.
Dọn dẹp chưa đầy nửa tiếng, hai người trở về phòng.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt trở về phòng, nàng nhìn thấy Điềm Thiên Mật đã từ không gian trồng trọt trở về.
"Tiểu chủ nhân, người đi đâu vậy?"Lúc này Điềm Điềm ngồi xuống bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt nói.
Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận