Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 682: Gặp Lại (2)

Chương 682: Gặp Lại (2)Chương 682: Gặp Lại (2)
Trên mặt Tô Ngưng Nguyệt vẫn treo một nụ cười, cái gì cũng không nói, Thiên Vũ Hàn thấy vậy cũng không có hứng thú, sau đó cho nàng đứng dậy, ngồi xuống một bàn ở bên cạnh.
Vương Trắc Phi từ lúc nhìn thấy dáng vẻ Tô Ngưng Nguyệt, nụ cười trên mặt liền không hạ xuống được, Tiểu Quận Chúa mới sáu tuổi đã biết cách hiểu được nét mặt của người khác rồi. Con bé biết người này, đã khiến mẫu thân nó mất mặt rồi, nghĩ một hồi, nước mắt liền rơi xuống.
Tô Ngưng Nguyệt lại nhìn thấy con bé, sau đó bế nó qua, cười xinh đẹp nói: "Vừa nhìn là biết con là nữ nhi của A Hồi tỷ tỷ, con tên là gì thế?"
Tiểu Quận Chúa nhìn nàng, cũng không nói chuyện, chỉ cúi đầu, lúc này, A Nguyễn đem hộp trang sức tới, A Nguyễn đứng một bên ôm hộp trang sức, Tạ Hồi liền câm một cái lược giúp nàng chải lại đầu tóc, A Nguyễn đứng một bên ngưỡng mộ nói: "Vương Phi vẫn chiều người như vậy, người cũng chẳng thay đổi chút nào."
Tô Ngưng Nguyệt nở nụ cười, sau đó nói: 'A Nguyễn, cái miệng ngươi ngọt thật đó."Tạ Hồi rất nhanh đã giúp nàng chải xong đầu tóc, nhìn trang sức trên đầu, hiếu kỳ hỏi: "Sao đều là đồ mới thế?"
Tạ Hồ sờ lên trang sức trên đầu nàng, nói: "Những thứ này vốn là định làm cho muội, lúc đó ta nhận được một bộ bảo thạch có độ tỉnh khiết rất cao, ta liền cho thợ đem đi làm một bộ trang sức, vốn dĩ định để làm giá trang cho muội đó.Nói rồi, nước mắt nàng ấy lại rơi xuống.
Vương Trắc Phi nhân cơ hội nói: "Vương Phi cùng muội muội gặp lại nhau không phải là chuyện tốt sao? Đúng rồi, Vương Phi, tỷ định sắp xếp cho muội muội tỷ ở đâu thế? Theo ta thấy, Y Liễu Các cũng rất được rồi."
Nói đến Y Liễu Các, sắc mặt Tạ Hồi liên trắng bệch, Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy sắc mặt tạ Hồi, cũng biết Y Liễu Các này không phải chỗ tốt gì, thế là cười cười: "Không cần đâu, ta cũng không ở lại với A Hồi tỷ tỷ đâu."
Nói xong, nhìn Tiểu Quận Chúa ở bên cạnh nói: "Tiểu Quận Chúa, con có muốn theo ta về nhà ta chơi mấy hôm không?"Tiểu Quận Chúa nhìn Mẫu Phi, Tạ Hồi vỗ võ nàng: "Không ở lại đây với ta vài ngày sao?"
Tô Ngưng Nguyệt nhìn quanh nơi này, sau đó nhìn về phía Đại thái giám bên cạnh Thiên Vũ Hàn, nghĩ nghĩ rồi nói: "Ừm, vẫn là không ở lại thì hơn."
Đại thái giám kia cũng nhìn về phía Tô Ngưng Nguyệt, vốn dĩ tay đang rót rượu cho Thiên Vũ Hàn đột nhiên run lên một cái, sau đó nhanh chóng dời ánh mắt của mình đi, khoé môi Tô Ngưng Nguyệt liền kéo lên một nụ cười như không cười.
Chút lạ thường của Đại thái giám, thị vệ bên cạnh kia cũng nhìn ra, hắn ta cũng thuận theo tâm mắt của thái giám mà nhìn qua, nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt, nét mặt của hắn ta vẫn như bình thường, không có thay đổi gì quá lớn thật ra trong lòng sớm đã nổi lên từng trận sóng lớn rồi.
Tô Ngưng Nguyệt thực ra cảm thấy rất buồn cười, không ngờ có một ngày nàng sẽ cùng Thiên Vũ Hàn rơi vào tình cảnh ngươi không nhận ta ta chúng ta là người xa lạ.
Rất nhanh, ca múa liền bắt đầu, Tô Ngưng Nguyệt ở một bên rất hài lòng thưởng thức ca nhạc, nhưng mà, không bao lâu sau, trong đoàn vũ công có một nhữ nhân rút ra một con dao, trực tiếp nhắm thẳng về phía Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt cũng mau ở trên thuyền theo Hải thúc học được vài chiêu, rất nhanh liền trốn thoát.
Ánh mắt nữ tử kia cũng xẹt qua một tia kinh ngạc, những người có mặt đều loạn hết cả lên, sau đó Đại thái giám liền hét to: "Hộ giá hộ giá". Nhưng mà, nữ tử kia lại chỉ nhắm vào Tô Ngưng Nguyệt, không phát động công kích với những người khác.
Tạ Hồi hét to: "Các ngươi làm cái gì thế, còn không mau đi cứu người?"
Tất cả thị vệ đều nhìn Tạ Hồi, rồi lại nhìn Tô Ngưng Nguyệt, vẫn là không động thủ, dù sao, Hoàng Thượng và Vương Gia còn chưa nói gì, ai mà dám động?
Tạ Hồi kéo tay Thiên Vũ An nói: "Vương gia, chàng mau bảo bọn họ cứu muội ấy đi."Thiên Vũ An nhìn Tạ Hồi, rồi lại nhìn Thiên Vũ Hàn, chắp tay nói: "Bệ Hạ..."
Ai mà biết Thiên Vũ Hàn lại xua xua tay nói: "Ta còn chưa từng xem nữ tử đánh nhau đâu, Vương Tẩu, không nhìn ra nha. Muội muội của ngươi còn biết vài chiêu đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận