Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 752: Công Bố Thư Tình Cho Cả Thiên Hạ Biết

Chương 752: Công Bố Thư Tình Cho Cả Thiên Hạ BiếtChương 752: Công Bố Thư Tình Cho Cả Thiên Hạ Biết
"Trẫm không đói, Trương Nghiêm ngươi để trẫm ở một mình chút đi." Thiên Vũ Hàn trực tiếp từ chối, Trương Nghiêm trong lòng cảm thấy rất khó chịu, dù sao Thiên Vũ Hàn còn bị thương, bây giờ còn đang trong thời gian khôi phục, sao có thể không ăn chứ?
Ngày thứ hai, Thiên Vũ Hàn lấy ra một trang giấy và phong thánh chỉ, sau đó nói ra bên ngoài: "Trương Nghiêm, thay quần áo cho trẫm, trâm muốn đi vào triều sớm.”
Trương Nghiêm nghe thấy, trực tiếp kêu một đám người bưng đồ vật tiến vào thư phòng. Thiên Vũ Hàn mặc quần áo xong, sau đó đi về phía triều đình.
Mặc dù Thiên Vũ Hàn bị thương, nhưng trong triều có biến, lúc này vẫn là nên vào triều, sau đó làm rõ mọi chuyện. Hôm nay hoàng đế đột nhiên vào triều, cũng không có người xin nghỉ.
Thiên Vũ Hàn lấy ra một phong thánh chỉ nói: "Lúc trãm sinh bệnh các chư vị ái khanh đều làm rất tốt, trẫm hết sức vui mừng, hiện tại trẫm có một chuyện muốn nhờ các ngươi làm."
Nói đến sinh bệnh, Chương đại nhân liền đến, sau đó nói: "Bệ hạ, người bây giờ là gánh vác tính mạng của một nước, sao có thể tùy tiện nói chuyện sinh bệnh trước mặt mọi người, bệ hạ sao có thể tuỳ tiện xuất cung, còn uống say đến không biết gì?"
Thiên Vũ Hàn biết là mình đuối lý, sau đó nói: "Chương đại nhân nói rất có lý, lần này là trâm không đúng, trẫm đã sai.
Nhưng, lần này trẫm có một cáo phó, các ngươi hãy kêu các châu huyện dán giấy này lên."
Chương đại nhân và Tạ đại lão gia liếc nhau một cái, không hiểu cuối cùng hoàng đế muốn làm gì? Thiên Vũ Hàn dùng ánh mắt ra hiệu cho Trương Nghiêm. Trương Nghiêm đọc lên thánh chỉ: "Trẫm thích Ngưng Nguyệt, hoa bên đường đã nở, nàng có thể từ từ quay lại không?"
Quan viên phía dưới đều tức muốn hộc máu, còn tưởng rằng bệ hạ nhà mình có chuyện gì khẩn cấp.
Nhưng ai bảo hắn là bệ hạ, là người lớn nhất ở đây, hắn muốn làm gì, phận thân tử sao có thể từ chối?
Tất cả mọi người chuyển ánh mắt sang Tô Mộc, dù nói thế nào, Tô Mộc cũng là ca ca của Tô Ngưng Nguyệt, nếu Hoàng Thượng viết thư tình cho muội muội mình, làm ca ca thì nên biết một chút chứ. Nhưng dáng vẻ Tô Mộc hoàn toàn ngơ ngác, hắn ta không hề biết gì cả.
Muội muội của mình và hoàng đế muốn làm đến cùng sao? Mà sao Hoàng thượng đột nhiên lại đối tốt với muội muội mình như vậy? Chẳng lẽ có ý đồ gì.
Nếu như Thiên Vũ Hàn biết suy nghĩ trong lòng Tô Mộc, có thể sẽ tức giận kêu hắn im miệng, lúc ta đối với nàng không tốt, ngươi không vui, lúc ta đối tốt với nàng, ngươi cũng không vui, ngươi rốt cuộc muốn ta phải làm gì? Làm người thật là khó mà.
Chu Dật Thần biết một chút vê chuyện của Thiên Vũ Hàn và Tô Ngưng Nguyệt, huống hồ, Chu Dật Thần là người rất thông minh, cho nên hắn ta tin, Thiên Vũ Hàn là thật lòng, chuyện lớn như vậy, nhưng hắn ta biết hết toàn bộ.
Mọi sự cố gắng và đau khổ của nha đầu ngốc Tô Ngưng Nguyệt cuối cùng cũng không uổng phí.
Nghĩ đến nơi này, Chu Dật Thần đầu tiên nói: "Thần tuân chỉ."
Mặc dù Tô Mộc không hiểu Chu Dật Thần làm vậy vì điều gì. Nhưng hắn ta nghĩ, Chu Dật Thần dù gì đi nữa, cũng sẽ không làm hại muội muội mình. Nên chuyện này hắn ta rất yên tâm. Hắn ta thấy, Chu Dật Thần là một người rất biết tính toán.
Nhưng Chương đại nhân không nghĩ như vậy, mặc dù Tô Ngưng Nguyệt là tiểu cô tử của nữ nhi mình, cũng là Hoàng hậu do mình tiến cử, nhưng ông ấy không muốn để nàng trở thành yêu hậu, để bệ hạ còn tùy ý làm một số chuyện không đúng.
"Bệ hạ, ngài là gương mẫu mà vạn dân noi theo, sao người có thể dùng thánh chỉ làm chuyện như vậy? Bệ hạ, thần hi vọng người có thể nghĩ đến hậu quả trước khi làm chuyện gì đó. Dù sao, lão thân cũng không muốn mỗi ngày đều nhắc người."
Thiên Vũ Hàn bây giờ nhìn lão nhân không vừa mắt chút nào, dù nói thế nào, Tô Ngưng Nguyệt cũng là do ông ấy giới thiệu, ông ấy nói câu này ra, mọi người sẽ nghĩ thế nào về Tô Ngưng Nguyệt, sau này làm sao quản những mệnh phụ kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận