Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 722: Đạp Nguyệt Tìm Mai

Chương 722: Đạp Nguyệt Tìm MaiChương 722: Đạp Nguyệt Tìm Mai
Tô Ngưng Nguyệt vừa ngắm hoa mai bên ngoài vừa thưởng thức kỹ thuật tắm của Tiểu Linh.
Tắm xong, Tô Ngưng Nguyệt liền nằm trên giường ngủ một giấc ngon lành. Ngày hôm sau tỉnh dậy, không biết có phải do tối hôm qua tắm cánh hoa hay không mà nàng luôn cảm thấy trên người mình có mùi thơm dễ chịu.
Hôm nay theo thường lệ tỉnh dậy, sau khi thấy ánh trăng treo trên cành mai, đây một bức đạp nguyệt tìm mai đồ, Tô Ngưng Nguyệt nghĩ cảnh đẹp như vậy nên được vẽ ra tới. Vì thế bảo Tiểu Linh đem bàn dọn tới bên ngoài hành lang, sau đó cầm bút vẽ tranh.
Lúc này, có người đẩy cửa sân ra, dường như không biết là bên trong có người, người nam nhân đi vào, xuyên qua rừng mai, nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt đang ngồi vẽ tranh ở một bên.
Nam tử không nghĩ tới nơi này có người, lập tức chắp tay xin lỗi,'Tại hạ Đường Ý, không biết trong viện này có người, vô cớ làm phiền tiểu thư, thật sự là ngượng ngùng."
Tô Ngưng Nguyệt buông bút xuống, cười như không cười, không có truy cứu. Chỉ nhìn nam nhân mỉm cười chào hỏi: "Đường công tử."
Đường Ý thấy Tô Ngưng Nguyệt đang vẽ tranh, liền đi đến bên cạnh hỏi: "Không biết tại hạ có thể thưởng thức bức họa này của tiểu thư không?" Tô Ngưng Nguyệt nhìn thoáng qua Tiểu Linh, Tiểu Linh lập tức hiểu ý, đem bức họa đưa cho Đường Ý.
Đường Ý nhìn bức họa nói: "Tuy rằng thủ pháp chưa đủ thành thạo, nhưng lại thắng ở ý cảnh, đạp nguyệt tìm mai. Không biết tại hạ có thể có vinh hạnh cùng tiểu thư đạp nguyệt tìm mai không?"
Trên thực tế, từ khi người nam nhân này bước vào, Tô Ngưng Nguyệt đã cảm thấy mục đích của người này không đơn giản. Bây giờ trên cơ bản đã xác nhận rằng hắn ta tới đây vì nàng.
Tô Ngưng Nguyệt nhướng mày, nói: "Đường công tử đã mở lời, ta đương nhiên không thể từ chối." Trên mặt Đường Ý hiện lên tươi cười.
Kỳ thật đúng như Tô Ngưng Nguyệt nghĩ, ý đồ của Đường Ý cũng không có gì tốt lành, Đường Ý là cháu trai của Tổng tham mưu, nhưng phụ mẫu đã mất từ khi hắn ta còn nhỏ, cho nên hắn ta lớn lên bên cạnh thúc thúc.
Bởi vì bản thân lớn lên cũng không tệ, hơn nữa từ nhỏ hắn ta đã đọc sách, đến đây lại được các phu nhân tiểu thư tâng bốc, tự nhận bản thân là một tài tử phong lưu. Chướng mắt những cô nương bình thường, sau này hắn ta sẽ là Trạng nguyên, những thôn phụ thô tục đó căn bản là không xứng với hắn ta.
Cho nên, hắn ta nhiều lần cự tuyệt những cô nương mà Tổng tham mưu giới thiệu, nghĩ đến việc sau này mình làm Trạng nguyên, người mình cưới không phải là công chúa cũng là tiểu thư nhà quan lớn. Cho nên, nên hiện tại đã 22 vẫn chưa có cưới vợ.
Nhưng mà Đường Ý lại trời sinh đã có tính phong lưu, ở bên ngoài cũng có hồng nhan tri kỷ. Ngày hôm qua hắn ta nghe nói có một người muội muội của quan lớn tam phẩm, đang ở tại Lạc Mai Viện trong phủ Tổng tham mưu, cho nên, hắn ta liên biết nhân duyên của mình rốt cuộc cũng tới.
Người thông minh như Tô Ngưng Nguyệt sao có thể không biết ý đồ của hắn ta, đồng ý cũng chỉ là để chơi đùa với hắn ta mà thôi? Người này đã đem cả ý đồ hiện rõ trên mặt.
Đương nhiên, dù trong lòng nàng nghĩ thế nào, trên mặt Tô Ngưng Nguyệt vẫn mang theo nụ cười. Tiểu Linh đi theo sau câm một chiếc bình lớn.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn nhánh cây, sau đó thở dài, nói: "Ai nha, sao cái cây này lại cao như vậy!"
Nghe được Tô Ngưng Nguyệt thở dài, Đường Ý lập tức hỏi: "Tô tiểu thư gặp phải vấn đề gì sao?" Tô Ngưng Nguyệt cẩn thận nói: "Thúc thúc của ta là người văn nhã đặc biệt thích nước sương sớm, nghe nói có thể dùng để pha trà uống, cho nên ta muốn giúp ông ấy, nhưng là cây quá cao ta với không tới a."
Đường Ý nhìn cây, lại nhìn cô nương bên cạnh, cắn chặt răng, nói: "Nếu Tô tiểu thư không ngại, tại hạ có thể giúp ngươi đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận