Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 383: Bị Phát Hiện Rồi (3)

Chương 383: Bị Phát Hiện Rồi (3)Chương 383: Bị Phát Hiện Rồi (3)
"Thì ra ngươi ở đây!" Khi Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy tiếng Mật Mật, nàng vội vàng đi cùng Điềm Điềm sang đó.
Lúc này nàng mới phát hiện ra Bắc Minh.
"Bắc Minh sao lại là ngươi?"
"Đây, đây là chuyện gì vậy?" khi Tô Ngưng Nguyệt thấy Bắc Minh đã biết những chuyện này thì nàng cũng không biết nên nói như thế nào nữa.
Nàng nhìn Mật Mật ở bên cạnh.
"Giờ phải làm sao bây giờ?" Tô Ngưng Nguyệt nói với Mật Mật.
Mật Mật nghe xong chuyện mà Tô Ngưng Nguyệt nói.
"Đừng nghĩ nữa, tiểu chủ nhân người yên tâm, hắn ta sẽ không nhớ rõ những chuyện đã xảy ra hôm nay đâu." Mật Mật rất tự tin nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Mật Mật nói lời này rồi lại nhìn Mật Mật ở bên cạnh.
"Lời này có ý gì?" Khi Tô Ngưng Nguyệt vừa nói xong lời này chỉ thấy ngay lúc đó Mật Mật đột nhiên nhảy lên người Bắc Minh.
Bắc Minh vừa định hất Mật Mật xuống thì lúc này Bắc Minh liên bất động.
Mật Mật đã xoá bỏ ký ức ngày hôm nay của Bắc Minh.
"Tiểu chủ nhân, chúng ta đi mau thôi! Nửa canh giờ sau hắn ta sẽ tỉnh lại." Mật Mật nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Mật Mật nói xong bèn mang theo Điềm Điềm và Mật Mật cùng rời đi.
"Hai ngươi đã ăn no chưa?" Sau khi rời khỏi đó Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điềm và Mật Mật. Điềm Điềm và Mật Mật nghe Tô Ngưng Nguyệt nói.
Gật đầu.
"Tiểu chủ nhân yên tâm đi, chúng ta cũng đã ăn kha khá rồi."
Mà lúc này Bắc Minh cũng đã tỉnh lại.
Sau khi Bắc Minh tỉnh lại, hắn ta cau mày nhìn tứ phía.
"Đây là đâu? Sao ta lại ở đây?" Bắc Minh có nghĩ như thế nào cũng không hiểu nổi.
"Ta rõ ràng là chờ ở trước cửa nhà của Tô cô nương, nhưng tại sao bây giờ lại đã lên núi rồi?"
Mà lúc này, Tô Ngưng Nguyệt đã sớm mang theo Điềm Điềm và Mật Mật rời đi rồi.
Tô Ngưng Nguyệt cho Mật Mật và Điềm Điềm vào túi rồi trở về nhà.
Tô Ngưng Nguyệt sau khi vê đến nhà thì ngay lập tức đi vê phòng của mình, Tô Ngưng Nguyệt bỏ Điềm Điềm và Mật Mật từ trong túi ra.
"Mật Mật ngươi nói Bắc Minh thật sự hoàn toàn không nhớ rõ chuyện của ngày hôm nay rồi sao?" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nói với Mật Mật.
Mật Mật nghe Tô Ngưng Nguyệt nói lời này bèn gật đầu.
"Tiểu chủ nhân, người yên tâm đi, hắn ta sẽ không nhớ được đâu.
"Vậy ngộ nhỡ có một ngày hắn ta nhớ ra thì phải làm sao." Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy lời mà Mật Mật nói này nhanh chóng nói với Mật Mật.
Mật Mật thấy dáng vẻ của Tô Ngưng Nguyệt như vậy nhẹ nhàng thở dài một hơi.
"Tiểu chủ nhân, người yên tâm đi, hắn ta vĩnh viễn cũng sẽ không nhớ được chuyện của ngày hôm nay đâu." Tô Ngưng Nguyệt yên tâm hơn.
"Vậy là tốt rồi, nếu như hôm nay không có ngươi thì có lẽ chuyện của ta sẽ bị bại lộ.' Tô Ngưng Nguyệt nói với bọn họ.
Đúng lúc này Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điềm và Mật Mật.
Khi Diêu Xuân đi ngang qua phòng Tô Ngưng Nguyệt thì nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói những lời này.
"Nguyệt Nguyệt rốt cuộc có bí mật gì? Nguyệt Nguyệt ở trong phòng nói chuyện với ai? Chẳng lẽ Nguyệt Nguyệt dẫn người tới sao?" Khi Diêu Xuân vừa định vươn tay ra gõ cửa phòng của Tô Ngưng Nguyệt thì Tô Mộc thấy Diêu Xuân bèn gọi một tiếng nương.
Mà lúc này Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy một tiếng nương này, vội vàng nhìn Điềm Điềm và Mật Mật.
"Các ngươi mau trốn đi."
Sau khi Điềm Điềm và Mật Mật nghe thấy lời mà Tô Ngưng Nguyệt nói nhanh chóng biến mất, Tô Ngưng Nguyệt nhìn bọn họ đã biến mất, điều chỉnh lại biểu cảm của mình rồi đi ra ngoài.
Nàng mở cửa thì thấy Diêu Xuân đang đi vê phía Tô Mộc.
"Nương người đến tìm con sao?" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt ở phía sau Diêu Xuân nói với bà ấy.
Diêu Xuân nghe thấy lời mà Tô Ngưng Nguyệt nói bèn quay đầu lại nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh.
"Không có gì, chỉ là đi ngang qua, Nguyệt Nguyệt mau về phòng nghỉ ngơi đi!" Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận