Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 490: Tác Hợp (1)

Chương 490: Tác Hợp (1)Chương 490: Tác Hợp (1)
"Nhưng con không biết nấu cơm, tới giúp cũng đâu có giúp được gì đâu. Thà rằng người gọi Nguyệt Nguyệt tới còn hơn, như vậy vị Lý cô nương này cũng đỡ ngại ngùng hơn, người nói xem con nói có đúng không." Đương nhiên Tô Mộc biết vì sao mẫu thân lại vô duyên vô cớ đột nhiên lại gọi Tô Mộc chưa từng nấu cơm bao giờ tới làm trợ thủ giúp Lý cô nương, một là vì bà ấy muốn cho hai người có không gian riêng, hai là muốn cho Tô Mộc nhìn xem vị Lý cô nương này giỏi thế nào, vừa xinh đẹp lại vừa biết nấu cơm.
"Không được, à, à, Nguyệt Nguyệt đang ở trong nhà may quần áo nữa, hiện tại không có thời gian, con không thể gọi nó tới đây được." Diêu Xuân cự tuyệt Tô Mộc, không cho Tô Mộc ởđi tìm Tô Ngưng Nguyệt. Sau đó Diêu Xuân cũng rời đi.
"Cái kia, Lý cô nương, ta có thể giúp nàng làm cái gì đây." Chờ đến khi mẫu thân đi rồi, trường hợp như vậy ít nhiều cũng có hơi xấu hổ, cho nên Tô Mộc đành mở miệng trước, hy vọng tình huống này không quá ngại ngùng nữa.
"Không cần, không cần, huynh cứ ngồi đó là được." Tuy nói Lý cô nương dám tự mình một mình ra giúp mẫu thân hắn ta đang bị bệnh, còn trộm huyết sâm của Tô Ngưng Nguyệt, nhưng dù sao cũng là cô nương của gia đình giàu có, hắn ta vẫn không hiểu sao nàng ta lại một mình kết giao với nam tử như vậy, hơn nữa còn dưới tình huống vô cùng xấu hổ như thế này.
"Cái kia, Lý cô nương, hiện tại ta có hơi không thoải mái, ta xin phép rời đi trước." Nói xong, Tô Mộc liên thừa dịp Diêu Xuân không chú ý, chạy tới phòng Tô Ngưng Nguyệt.
"Ca ca, sao tự nhiên huynh lao vào đây vậy, dọa muội giật hết cả mình." Lúc này Tô Ngưng Nguyệt đang may quần áo đúng như Diêu Xuân nói. Hắn ta lao vào suýt chút Tô Ngưng Nguyệt bị kim đâm vào tay.
"Muội muội à, muội mau cứu ta đi." Tô Mộc vội vàng nói ý đồ hắn ta chạy vào đây Tô Ngưng Nguyệt."Mẫu thân bảo ta với Lý cô nương kia đơn độc ở trong phòng bếp, bảo ta làm trợ thủ cho người ta, nhưng ta là loại người sẽ biết nấu cơm sao?”Tô Mộc ở một bên phàn nàn.
"Huynh nghĩ mẫu thân chỉ muốn huynh nấu cơm sao? Đúng là suy nghĩ quá đơn giản." Tô Ngưng Nguyệt cho rằng Tô Mộc còn chưa ý thức được nguyên nhân chuyện này, vậy nên nàng liên nhắc nhở Tô Mộc.
"Sao ta lại không biết được chứ, cho nên ta mới chạy tới đây cầu cứu muội đây. Muội đang không vội may chỗ quần áo này đúng không? Vậy muội nhanh ra nấu cơm với vị Lý cô nương kia đi. Nếu mẫu thân hay nàng ấy hỏi, muội cứ nói là ta đang hơi khó chịu trong người nhé." Tô Mộc nói lời này bằng giọng điệu cầu xin.
Vừa hay Tô Ngưng Nguyệt cũng biết mục đích thật sự vị kia Lý cô nương đến nhà nàng, chắc sẽ không chỉ có vậy nhỉ? Hiện tại chắc sẽ không có suy nghĩ tình cảm nam nữ, vốn dĩ Lý cô nương còn ở nhà nàng, đó là bởi vì huyết sâm trong không gian hệ thống của nàng còn chưa lớn. Cho nên cứ đợi ở nà nàng, đến khi huyết sâm ở trong không gian của hệ thống của nàng lớn mới thôi.
"Được rồi, được rồi, huynh cứ đi về trước đi, về phòng của huynh nằm đi, nếu diễn kịch phải diễn trọn bộ. Lát nữa muội sẽ ra ngoài giúp Lý cô nương." Tô Ngưng Nguyệt xem như đã đồng ý yêu cầu của Tô Mộc.
"Diễn kịch gì cơ? Là hát tuồng gì đó sao?" Tô Mộc nghe không hiểu Tô Ngưng Nguyệt nói cái gì. Còn không phải sao, ở cổ đại không ai nói là diễn kịch gì cả.
"Không có gì, ý của muội là huynh mau về phòng đi, giả bộ cho giống vào." Tô Ngưng Nguyệt ý thức được Tô Mộc nghe không hiểu nàng nói gì, bởi vì đây là cách nói của thời hiện đại. Cũng lười giải thích tỉ mỉ với hắn ta, cho nên nàng chỉ đành nói sang một câu khác dễ hiểu hơn. Sau đó liền đi ra ngoài giúp Lý cô nương nấu cơm, Tô Mộc nhanh chóng vê phòng mình, nằm lên giường giống như Tô Ngưng Nguyệt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận