Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 899: Ấm Áp

Chương 899: Ấm ÁpChương 899: Ấm Áp
Thật ra hắn đã nắm giữ được một ít chứng cứ của Thái Hậu cho nên không cần dùng đến cách như vậy để đi tìm nhưng nhìn thấy ánh mắt sáng long lanh của nàng, hắn đành đè xuống lời định nói coi như lấy vui vẻ của nàng là chính đi, nàng vui là được, chuyện khác để sau này sắp xếp.
Thiên Vũ Hàn gật đầu đồng ý Tô Ngưng Nguyệt nhìn hắn không tình nguyện nói, nàng hiểu trong lòng hắn nghĩ thế nào nhưng nàng thật sự rất hưng phấn, chuyện này thế nào nàng cũng phải tham gia một chút nếu không thật sự rất xin lỗi tiền bối đã xuyên qua, chút khó chịu kia của Thiên Vũ Hàn cũng bị nàng xem nhẹ.
Thiên Vũ Hàn cứ như vậy lặng lẽ nhìn Tô Ngưng Nguyệt ríu rít nói kế hoạch này của nàng vẫn chưa có dừng lại, còn thỉnh thoảng gật đầu với nàng một cái, nói cho nàng hắn vẫn còn đang nghiêm túc nghe, một màn này hiện ra đặc biệt tốt đẹp.
Kỳ thật Thiên Vũ Hàn cũng không nghe Tô Ngưng Nguyệt nói, tuy rằng kế hoạch này thật không tồi đáng tiếc là không có lực hấp dẫn với hắn, cứ như vậy hắn phối hợp với nàng, toàn bộ ánh mắt của hắn đều ở trên người Tô Ngưng Nguyệt nhìn miệng nàng hé ra đóng lại, có xúc động muốn đi âu yếm.
Nhưng nhìn nàng nói vui vẻ như vậy vẫn là nhẫn nại, cứ vậy một người nói một người nhìn, đặc biệt yên lặng tốt đẹp.
Thời gian qua nhanh, không khí xuống thấp, Tô Ngưng Nguyệt đã nói được một khắc.
"Chàng nói ta làm vậy có được không?” Tô Ngưng Nguyệt nói với Thiên Vũ Hàn, vẻ mặt nàng tươi cười, nụ cười đặc biệt sáng lạn, càng nhìn Thiên Vũ Hàn có chút không nhịn được, lúc này Tô Ngưng Nguyệt thật sự là rất đẹp.
Tô Ngưng Nguyệt đợi rất lâu cũng không có nghe thấy Thiên Vũ Hàn trả lời câu hỏi của nàng, có hơi tức giận, đang muốn nói gì chỉ thấy gương mặt của Thiên Vũ Hàn phóng to tới gân nàng, trực tiếp hôn lên môi Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt có hơi giật mình nhìn hắn, đôi mắt vẫn mở thật to.
Thiên Vũ Hàn cười: "Đồ ngốc, nhắm mắt lại!"
Tô Ngưng Nguyệt cũng không biết phải làm sao, Thiên Vũ Hàn vừa nói nhắm mắt nàng trực tiếp nhắm mắt lại, một chút do dự cũng không có.
Thiên Vũ Hàn thấy nàng ngoan ngoãn nhắm mắt lại, ý cười trong mắt lại nhiều hơn, bây giờ Nguyệt Nguyệt thật ngoan.
Hai người một người mông lung, một người cười cứ vậy hôn môi, cho đến khi được một lúc Tô Ngưng Nguyệt có chút không thở nổi Thiên Vũ Hàn mới buông nàng ra, lúc hai người tách ra, ánh mắt Tô Ngưng Nguyệt mơ hồ nhìn hắn giống như nghiêm túc hỏi hắn làm sao lại tách ra.
Thấy Thiên Vũ Hàn lại cười, hiện giờ thời gian đều lâu như vậy nhưng sao lại cảm thấy trên người nàng còn có gì đó chưa khai quật hết, thật là càng ngày càng đáng yêu.
"Nếu không buông ra nàng sẽ không thở được. Thế nào lâu như vậy còn không có học được cách thở sao?" Thiên Vũ Hàn cúi đầu hôn lên mặt Tô Ngưng Nguyệt một cái, trả lời nghi hoặc trong mắt Tô Ngưng Nguyệt.
Một câu nói này của Thiên Vũ Hàn mới khiến Tô Ngưng Nguyệt lấy lại tinh thần, trên mặt vốn có chút hồng bị Thiên Vũ Hàn trêu chọc như vậy lại càng đỏ hơn, nhìn nàng như vậy Thiên Vũ Hàn có chút khát Tô Ngưng Nguyệt bây giờ vô cùng có sức hấp dẫn.
"Thiên Vũ Hàn, chàng đáng ghét!" Tô Ngưng Nguyệt có chút buồn bực đập Thiên Vũ Hàn vài cái, nàng biết đánh cũng không đau chỉ là muốn phát tiết mà thôi.
Tâm tình Thiên Vũ Hàn tốt không nói gì, trên mặt vẫn có ý cười, mặc kệ Tô Ngưng Nguyệt đánh hắn, nhìn kỹ còn có thể nhìn ra trong mắt hắn có chút hưởng thụ.
Thiên Vũ Hàn thấy bộ dáng Tô Ngưng Nguyệt thẹn thùng, thật là càng nhìn càng thích, nhìn bộ dạng này của Tô Ngưng Nguyệt thật sự hơi muốn làm chút chuyện xấu.
Thiên Vũ Hàn trực tiếp tiến tới trước mặt của Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt thấy động tác của Thiên Vũ Hàn thân mình liên cảm thấy có chút nguy hiểm, nghĩ muốn chạy trốn nhưng làm sao có thể nhanh bằng Thiên Vũ Hàn, Thiên Vũ Hàn bắt được nàng trực tiếp phác gục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận