Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 194: Trước Tiên Cứ Nợ Lại Đi Đã. (1)

Chương 194: Trước Tiên Cứ Nợ Lại Đi Đã. (1)Chương 194: Trước Tiên Cứ Nợ Lại Đi Đã. (1)
"Mặc kệ như thế nào, con ăn cơm trước đi, cả ngày chưa ăn cơm rồi." Lúc này Thừa tướng nói với Hàn Vũ Đồng.
Nàng ta nghe được Thừa tướng nói vậy thì lắc đầu.
"Phụ thân, con không đói bụng, bao giờ con thấy đói thì sẽ ăn." Hàn Vũ Đồng nói với Thừa tướng.
"Hôm nay con nhất định phải ăn cơm, nếu không con đừng bao giờ mong bước chân được ra cửa!" Lúc này Thừa tướng nghiêm túc nhìn Hàn Vũ Đồng nói.
Hàn Vũ Đồng thấy phụ thân tức giận thì ngoan ngoãn bước đến chiếc bàn đầy đồ ăn.
Phu thê Thừa tướng thấy Hàn Vũ Đồng chịu ăn cơm thì mới yên lòng.
"Nàng ở lại đây nói chuyện với nữ nhi, ta còn có một số việc phải xử lý." Thừa tướng nói với phu nhân xong thì rời khỏi phòng Hàn Vũ Đồng.
Đêm đó Thừa tướng phu nhân đã nói với Hàn Vũ Đồng rất nhiều điều, nhưng không biết Hàn Vũ Đồng có nghe lời bà ta nói hay không.
Sáng sớm hôm sau, Liễu Ninh dậy sớm bắt đầu thu dọn, vì hôm nay là đại thọ 60 tuổi của Tô lão gia tử. Tuy rằng bà ta nói không muốn gặp Tô lão gia tử nhưng hôm nay họ hàng đến nhiều, bà ta không muốn để họ hàng chê cười nhà mình.
Liễu Ninh mang bộ quần áo mới mua cho Tô lão gia tử ngày hôm qua đến phòng ông ấy.
"Chút nữa thay quần áo mới đi, nhớ là hôm nay phải cười nhiều vì nhiều họ hàng thân thích đến lắm đấy." Liễu Ninh nói xong thì lập tức rời khỏi phòng Tô lão gia tử.
Nghe Liễu Ninh nói, Tô lão gia tử chỉ thở dài mà không nói gì thêm.
Liễu Ninh từ phòng Tô lão gia tử đi ra lại đi vào phòng bếp, dặn dò những người phụ nữ đến giúp họ nấu ngon một chút, cho càng nhiều thịt vào càng tốt.
Liễu Ninh làm xong việc này thì trở về phòng nghỉ ngơi.
"Cũng không biết lát nữa đám người bên kia mang lễ vật gì tới cho Tô lão gia tử nữa?" Liễu Ninh nghĩ trong lòng.
"Nương, người có ở trong phòng không?" Lúc này, nhi tử của Liễu Ninh vội vàng đi vào trong phòng.
Khi nhìn thấy Liễu Ninh ngồi ở một bên, hắn ta vội vàng đi đến bên cạnh.
"Chuyện gì mà hoảng hốt vậy? Nói đi." Lúc này, Liễu Ninh cau mày nhìn con mình nói.
"Nương, hôm nay con có thể mời mấy người bạn đến nhà làm khách được không?" Tô Liệt nói với Liễu Ninh.
Liễu Ninh nghe được Tô Liệt nói, có chút nghi hoặc nhìn Tô Liệt ở bên cạnh.
"Sao hôm nay lại khăng khăng muốn gọi bọn họ đến, con không biết hôm nay là đại thọ 60 tuổi của gia gia hay sao?" Liễu Ninh mới nói với Tô Liệt.
Tô Liệt nghe được Liễu Ninh nói thì gật đầu.
"Nương, chuyện này con biết, cho nên con mới muốn bọn họ về nhà ăn chút gì đó."
Liễu Ninh nghe được Tô Liệt nói, liền ngồi ở chỗ đó suy nghĩ một lát.
"Vậy mời bọn họ tới đi, dù sao có thêm mấy người cũng không sao." Liễu Ninh nói với Tô Liệt.
Tô Liệt nghe được Liêu Ninh nói, liền vỗ tay hưng phấn hét lên.
"Cám ơn nương!" Tô Liệt nói rồi rời khỏi phòng Liễu Ninh.
"Tỷ tỷ, khi nào chúng ta về nhà cũ?" Sau khi ăn xong bữa sáng, Tô Thần hỏi Tô Ngưng Nguyệt. "Chờ một chút nữa đi, qua buổi trưa đã." Tô Ngưng Nguyệt lúc này nói với Tô Thần.
Tô Thần nghe thấy thế thì gật đầu.
"Dạ." Kỳ thật Tô Thần muốn đến đó sớm hơn, bởi vì cậu ấy cảm thấy đại thọ 60 của Tô lão gia tử sẽ có rất nhiều món ăn ngon.
Lúc này Diêu Xuân nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
"Nguyệt Nguyệt, chuẩn bị lễ vật cho gia gia chưa?" Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy thì gật đầu trả lời Diêu Xuân.
"Nương người an tâm, lễ vật con đã sớm chuẩn bị rồi, gia gia nhất định sẽ thấy thích."
Diêu Xuân nghe được lời này thì an tâm gật nhẹ đầu.
"Nguyệt Nguyệt, con vất vả rồi. Nhớ kỹ khi vê nhà cũ đừng có gây chuyện gì với đại bá mẫu của con. Dù sao hôm nay cũng là đại thọ 60 của gia gia, không thể để cho người ta cười chê được." Nghe thấy lời dặn dò của Diêu Xuân, Tô Ngưng Nguyệt thở dài một hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận