Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 581: Xưởng Nhỏ Đi Vào Sản Xuất. (2)

Chương 581: Xưởng Nhỏ Đi Vào Sản Xuất. (2)Chương 581: Xưởng Nhỏ Đi Vào Sản Xuất. (2)
Mọi người quay sang nhìn nhau, có người hỏi: "Nguyệt nha đầu, những người trong nhà xưởng ở bên bãi sông đã ký cái này hết chưa?"
Tô Ngưng Nguyệt gật đầu nói: "Đều đã ký hết rồi, chỉ cần cái vị thúc thúc, bá bá ký vào bản thỏa thuận không để lộ thì tất cả các loại phúc lợi ta đều sẽ đáp ứng đủ, đương nhiên nếu như để lộ sẽ có hậu quả như thế nào thì không phải việc ta có thể giải quyết được, vì thế mong các vị thúc thúc, bá bá suy nghĩ cho kỹ."
Tô Ngưng Nguyệt nói xong liền có một chàng trai nhìn có vẻ khoảng trên dưới 20 tuổi, khá là mạnh khỏe nói: "Ta ký."
Tô Ngưng Nguyệt nhìn chàng trai này, lục lọi trí nhớ một lượt, xác định là chưa từng nhìn thấy người này bèn hỏi: "Thúc thúc này hình như không phải là người của thôn chúng ta!" Chàng thanh niên gật đầu nói: "Ta tên là Triệu Vũ, vợ của trưởng thôn là di nương của ta, di nương ta nói ở đây có tuyển người, bảo ta tới xem thế nào.
Tô Ngưng Nguyệt quan sát đánh giá Triệu Vũ, từ hành vi và biểu cảm của Triệu Vũ có thể thấy là một người trung thực thật thà, Tô Ngưng Nguyệt lấy một tờ thỏa thuận ra đưa cho Triệu Vũ, nói: "Vậy được, Vũ thúc ký xong thỏa thuận thì đứng bên cạnh đợi ta một lát, quy tắc ở đây trưởng thôn gia gia đã nói với thúc chưa?"
Triệu Vũ gãi đầu, xấu hổ cười gượng nói: "Dượng cũng có nói sơ qua, nhưng ta vẫn chưa hiểu cụ thể thế nào."
Tô Ngưng Nguyệt đáp: "Một năm 4 lượng bạc, nuôi ăn sáng và ăn trưa. Hàng này đi làm vào giờ mão, giờ thìn nghỉ nửa tiếng ăn sáng, sau nửa tiếng thì làm việc thẳng đến giờ ty, sau đó nghỉ một tiếng ăn trưa, sau khi ăn trưa xong có thể về nhà nghỉ ngơi, giờ mùi tiếp tục tới xưởng làm việc, làm hai tiếng là có thể về nghỉ, mỗi dịp lễ nghỉ một ngày, tết nghỉ nửa tháng, làm tốt đến cười năm còn có tiền lì xì. Có thể làm thử ở xưởng, được thì ở lại ký thỏa thuận dài hạn, trả trước 2 lượng tiền công, 2 lượng còn lại sẽ trả nốt vào cuối năm, nếu như làm không tốt hoặc bản thân không muốn làm nữa, một ngày 18 văn tiền, làm bao nhiêu ngày sẽ trả tiền bấy nhiêu ngày."
Triệu Vũ luôn nghe thấy di nương nhà mình nói là đãi ngộ hậu hĩnh, nhưng khi thật sự nghe được sự đãi ngộ này vẫn phải ngạc nhiên, Triệu Vũ kiên định nói: "Ta nhất định sẽ làm việc hẳn hoi."
Tô Ngưng Nguyệt cười nói: "Vậy được, vậy Vũ thúc ký xong thì đưa cho ta."
Nói rồi Tô Ngưng Nguyệt lại nhìn những người khác, nói: "Các vị thúc thúc, bá bá suy nghĩ kỹ chưa? Nếu như suy nghĩ kỹ rồi, muốn ở lại thì tới ký thỏa thuận đi."
Tô Ngưng Nguyệt nói xong thì có bảy, tám người chọn ở lại, sau khi những người này ký thỏa thuận xong, Tô Ngưng Nguyệt dẫn những người này vào trong xưởng và phân chia vị trí làm việc cho từng người, Tô Ngưng Nguyệt nói: "Mỗi người phụ trách một hạng mục trong đây, ta đã mời người tới để dạy cho các vị, mong các vị thúc thúc, bá bá học hành chăm chỉ, cố gắng lĩnh tiên công về mua đồ ăn ngon cho vợ, con, phụ thân, phụ mẫu nhà mình."
Mọi người nghe xong câu này thì động lực lại càng lớn, không lâu sau thì người mà lúc trước Tô Ngưng Nguyệt mượn ở chỗ của đại ca Tô Mộc nhà mình đã tới, những người này đều là những người mà Tô Mộc có ý định bồi dưỡng trở thành quản lý, Tô Ngưng Nguyệt cũng đã xem qua rồi, đúng thật là những người không tệ, trước khi xưởng đi vào sản xuất Tô Ngưng Nguyệt đã từng đào tạo cho bọn họ rồi.
Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười nói với mọi người: 'Làm giống như những gì mấy ngày trước ta đã dạy mọi người, mọi người dạy lại cho bọn họ là được, vất vả cho các vị bá bá rồi."
Trong số đó có một người trông khá lão luyện nói: "Cô nương nói gì vậy, chúng ta đều phải dựa vào cô nương thì mới có đường sống, cô nương bảo chúng ta làm gì chỉ cần nói một tiếng là được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận