Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 191: Hắn Ta Là Người Của Hoàng Thất Sao?

Chương 191: Hắn Ta Là Người Của Hoàng Thất Sao?Chương 191: Hắn Ta Là Người Của Hoàng Thất Sao?
"Đúng thế Tô cô nương, mấy thứ đồ đấy đã đến rồi nhưng lại nhiêu quá, nếu cứ vậy mà đưa qua chỗ của cô nương thì sẽ chắc chắn sẽ khiến người ta nghi ngờ, đoán già đoán non. Lỡ như để người khác biết được hẳn sẽ rất phiền phức." Tô Ngưng Nguyệt nghe xong cũng thấy lời nói của Bắc Minh rất có lý.
Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt nghĩ rằng thật ra cũng không cần phải phiền phức đem toàn bộ hạt giống gửi tới nhà của nàng đâu, bởi vì sớm muộn gì nàng cũng mang chúng vào trong không gian trồng trọt.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn Bắc Minh.
"Nếu ta ở đây tự mang lương thực bỏ vào trong không gian trông trọt thì Bắc Minh công tử nhất định sẽ nghi ngờ, khi đấy nếu hắn ta hỏi sẽ khó mà giải thích được."
"Tô cô nương đang nghĩ gì vậy?" Bắc Minh thấy Tô Ngưng Nguyệt phân tâm thì hỏi ngay.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy Bắc Minh hỏi như vậy, vội vàng thu hồi suy nghĩ, lắc đầu.
"Không có gì, Bắc Minh tiên sinh, ngươi có thể dẫn chúng ta đi xem mấy thứ đồ kia được không?" Tô Ngưng Nguyệt nói với Bắc Minh.
Bắc Minh nghe Tô Ngưng Nguyệt trả lời thì vội vàng đáp lại Tô Ngưng Nguyệt: "Đương nhiên là được!" Bắc Minh cứ như vậy dẫn Tô Ngưng Nguyệt và Tô Thần đi tới nơi cất giữ lương thực.
Tại đây Tô Ngưng Nguyệt sờ sờ hai xe lương thực đầy ắp thì cực kỳ vui vẻ, không ngờ đến hiệu suất của Bắc Minh cao như thế, chỉ vỏn vẹn có vài ngày mà thu được nhiều lương thực đến vậy."
Bây giờ Tô Ngưng Nguyệt đang thầm nghĩ. "Chẳng lẽ bọn họ là người của hoàng thất sao? Vì chỉ có người thuộc hoàng thất mới đủ khả năng có được lương thực trong thời gian ngắn như vậy."
"Tô cô nương có biện pháp nào hay không?" Lúc này Bắc Minh nhìn Tô Nguyệt nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được Bắc Minh nói như vậy mỉm cười lắc đầu.
"Ta tạm thời còn chưa nghĩ ra, nếu không ta để lại chỗ đồ ăn này ở chỗ ngươi trước đã, lúc khác ta nghĩ ra biện pháp sẽ quay lại lấy." Tô Ngưng Nguyệt nói với Bắc Minh.
Bắc Minh nghe Tô Ngưng Nguyệt nói liên gật đầu.
"Như vậy cũng được."
Tô Ngưng Nguyệt tuy nói như vậy, nhưng hiện tại nàng cũng đang nghĩ biện pháp để Bắc Minh và Tô Thần rời đi trước.
Bằng cách này, Tô Ngưng Nguyệt có thể di chuyển hai xe lương thực vào không gian trồng trọt của mình với tốc độ cực nhanh.
"À đúng rồi, không biết Bắc Minh công tử muốn tặng quà gì cho chúng ta vậy?"
Lúc bấy giờ, Tô Ngưng Nguyệt chợt nhớ tới lời Bắc Minh nói lúc ở chợ liên nhắc lại ngay.
"Ta lập tức dẫn Tô cô nương đi xem." Bắc Minh trả lời Tô Ngưng Nguyệt.
"Hay là thế này đi Bắc Minh công tử. Ngươi dẫn đệ đệ của ta qua đó trước, ta sẽ theo sau." Bắc Minh nghe Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy cũng không có nghi ngờ gì.
"Vậy cũng được." Rồi cứ vậy mà dẫn Tô Thần đi.
Tận dụng thời cơ này, Tô Ngưng Nguyệt nhanh chóng nhắm mắt đưa hai xe lương thực tới không gian trồng trọt của mình.
Tô Ngưng Nguyệt lại vội vàng đi ra lần nữa, bởi vì sợ đám người của Bắc Minh nghỉ ngờ.
Ngay sau đó Tô Ngưng Nguyệt đã kịp đi theo đám người của Bắc Minh, Bắc Minh cũng không biết khi ấy Tô Ngưng Nguyệt đã làm gì trong đó nhưng cũng chẳng nghĩ nhiều.
"Cũng không biết Tô lão gia tử thích lễ vật gì?" Lúc này Bắc Minh nhìn Tô Ninh Nguyệt nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được Bắc Minh nói, liền nói với Bắc Minh.
"Lễ vật gì cũng được." Bắc Minh nghe Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy liền biết quan hệ giữa bọn họ thật sự không tốt. Bắc Minh không nói gì, chỉ mang Tô Ngưng Nguyệt và Tô Thần đi kho trữ đồ.
Khi bước vào, Tô Thần và Tô Ngưng Nguyệt đều sửng sốt khi nhìn thấy trong phòng tràn ngập các loại bảo vật quý hiếm!
Tô Ngưng Nguyệt không ngờ rằng Bắc Minh lại dẫn bọn họ tới nơi này!
"Ta không biết Tô lão gia tử thích cái gì, Tô cô nương thích thì cứ lấy đi. Dù sao những món đồ này cũng chỉ cất để đó mà thôi." Bắc Minh nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được Bắc Minh nói như vậy thì ngẩn cả người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận