Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 211: Bắt Đầu Nghi Ngờ (2)

Chương 211: Bắt Đầu Nghi Ngờ (2)Chương 211: Bắt Đầu Nghi Ngờ (2)
"Ngươi là ai? Dám làm lão nương bị thương? Ta thấy ngươi chán sống rồi, chẳng lẽ ngươi không biết..."
Bắc Minh nhìn thấy Liễu Ninh không giữ hình tượng chửi ầm lên như vậy, hắn ta rất muốn đánh ngất Liễu Ninh đi.
Đúng lúc đó Tô Ngưng Nguyệt liên đứng ở trước mặt Bắc Minh.
"Ta nói đại bá mẫu này, là ngươi ra tay trước, không trách bằng hữu của ta được, nếu như ngươi còn muốn bị đánh, vậy ngươi cứ tới đây đi, ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản!"
Khi Liễu Ninh nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói lời này bèn trừng mắt liếc nhìn Tô Ngưng Nguyệt một cái.
"Hừ! Nha đầu chết tiệt kia, ngươi chờ đấy cho ta, đừng để ta gặp lại ngươi!" Sau khi nói xong Liễu Ninh liền rời khỏi nhà Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy Liễu Ninh nói lời này không sao cả nhún vai.
"Đấu với ta ngươi vẫn còn non lắm!" Nàng thầm nghĩ.
"Nếu Tô cô nương không bị sao cả, vậy tại hạ xin cáo từ." Bắc Minh sợ mình còn ở lại sẽ khiến cho Tô Ngưng Nguyệt càng thêm nghi ngờ mình.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy Bắc Minh nói vậy bèn gật gật đầu đối với Bắc Minh.
"Bắc Minh công tử có việc cần làm, vậy cứ đi làm trước đi." Tô Ngưng Nguyệt cứ như vậy nhìn Bắc Minh rời khỏi, cuối cùng Tô Ngưng Nguyệt mới trở về phòng của mình.
"Bắc Minh thật sự là đúng lúc đến nơi này sao?" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nằm ở trên giường suy nghĩ. Sau khi Bắc Minh rời khỏi nhà Tô Ngưng Nguyệt, nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt đi vào lại quay về chỗ cũ.
Cứ như vậy, Bắc Minh ở trong góc bảo vệ Tô Ngưng Nguyệt.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt vẫn đang nằm ở trên giường nghĩ lại chuyện của Liễu Ninh lúc vừa rồi.
Từ sau khi Liễu Ninh rời khỏi nhà của Tô Ngưng Nguyệt thì vừa đi vừa mắng.
"Nha đầu chết tiệt kia, ngươi chờ đấy cho ta, một ngày nào đó, ta sẽ dạy dỗ ngươi thật tốt!"
Cứ như vậy Liễu Ninh trở về nhà cũ.
"Nương người đi đâu vậy? Còn chưa nấu cơm nữa." Tô Liệt nhìn thấy Liễu Ninh tiến vào, liền nói với bà ta.
"Ha hai! Chỉ biết ăn thôi! Ngươi xem nha đầu Tô gia kia kìa, tuổi nhỏ như vậy mà kiếm được rất nhiều tiền, ngươi nhìn lại ngươi."
"Nương, người làm sao vậy?" Tô Liệt nhìn Liễu Ninh đang mắng mình khó hiểu.
"Không có việc gì, nên làm cái gì làm đi!" Liễu Ninh nói với Tô Liệt nói xong cũng trở về phòng mình, chỉ còn lại Tô Liệt ấm ức đứng ở đó.
"Rốt cuộc là nương bị làm sao vậy? Sao hôm nay lại tức giận lớn như vậy! Xem ra vẫn nên cách xa nương ra một chút thì tốt hơn." Tô Liệt lắc lắc đầu rồi trở về phòng của mình.
Kỳ thật chuyện Liễu Ninh vừa mới tranh cãi âm ï ở bên ngoài Diêu Xuân đã nghe được, lúc Liễu Ninh hô to một tiếng Diêu Xuân đã thức dậy, chẳng qua cơ thể của bà ấy không thoải mái nên không đi ra ngoài.
Sau khi bị Liễu Ninh đánh thức, Tô Ngưng Nguyệt ngủ không yên, nàng lăn qua lộn lại nhớ lại chuyện huyết nhân sâm trong không gian trồng trọt của mình.
"Rốt cuộc làm thế nào mới có thể dẫn nó tới đây? Có phải chúng đều thành tinh rồi hay không." Tô Ngưng Nguyệt thầm nghĩ.
Tô Ngưng Nguyệt vẫn cảm thấy hệ thống kia biết gì đó nhưng không tiết lộ với nàng, lúc Tô Ngưng Nguyệt nghĩ vậy, nàng nhắm mắt lại lại đi tới không gian làm ruộng của mình.
"Ngươi ở đâu?" Tô Ngưng Nguyệt gọi khắp nơi.
Lúc này hệ thống kia còn đang ngủ, cho nên nó cũng không biết Tô Ngưng Nguyệt đã vào trong không gian trông trọt này nói chuyện với nó.
Tô Ngưng Nguyệt gọi nó hai tiếng, nó vẫn không trả lời.
"Chẳng lẽ hệ thống kia còn đang ngủ sao?" Tô Ngưng Nguyệt thầm thở dài một hơi.
Lúc này nàng cũng không biết nên làm như thế nào cho tốt, khi Tô Ngưng Nguyệt lơ đãng lườm đến kho hàng của mình đột nhiên nghĩ tới một cách.
Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt đi tới trước mặt kho hàng của mình, nàng lấy từ trong kho hàng ra hai hộp đào hộp.
"Ngươi ở đâu rồi? Ta có việc cần tìm ngươi, đây xem như ta tạ lễ với ngươi." Lúc này Tô Ngưng Nguyệt lớn tiếng hô lên với chung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận