Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 190: Tô Ngưng Nguyệt Phúc Hắc (2)

Chương 190: Tô Ngưng Nguyệt Phúc Hắc (2)Chương 190: Tô Ngưng Nguyệt Phúc Hắc (2)
Tô Thần nghe xong ngây ra.
"Tỷ, không phải chúng ta tặng quà cho gia gia sao? Tại sao cuối cùng gia gia không nhận được quà?" Tô Thần khó hiểu hỏi Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy mình phải giải thích rất nhiều, Tô Thần mới hiểu được vấn đề này.
"Chúng ta đi xem những món quà khác đi, chắc sẽ có đồ gia gia thích."
Tô Thần liên gật đầu.
"Được thôi, tỷ.' Hai người họ lại tiếp tục đi về phía trước.
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy dựa vào trí nhớ lúc trước của nàng, Tô lão gia tử chắc chắn rất thích ngọc, nhưng ngọc lại quá mắc!
Bây giờ nàng cũng không có tiền mua, một miếng ngọc nhỏ cũng cần không ít bạc!
Khi Tô Ngưng Nguyệt nghĩ đến đây liên không biết phải làm sao.
"Tại sao ta phải tốn công tốn sức mua quà để lấy lòng ông ấy chứ? Rõ ràng ông ấy đối xử với chúng ta không tốt!" Tô Ngưng Nguyệt nghĩ trong lòng.
"Tỷ đang nghĩ gì vậy?" Tô Thần thấy Tô Ngưng Nguyệt đang ngẩn người, liền đưa tay vây vây trước mặt Tô Ngưng Nguyệt rồi nói.
Tô Ngưng Nguyệt liền không suy nghĩ nữa, cười nói với Tô Thần.
"Ta không sao, ta đang nghĩ nên mua quà gì cho gia gia thì tốt." Tô Thân nghe xong liền chép miệng.
"Mua gì cũng được." Tô Ngưng Nguyệt không ngờ Tô Thần nghĩ như vậy.
"Vậy chúng ta không mua nữa, ngày mai chúng ta đi tay không." Tô Ngưng Nguyệt liên nói với Tô Thần. Tô Thần lắc đầu.
"Không được, tỷ, nương nói với chúng ta phải đem quà đi, nếu chẳng may nương biết chuyện này, chắc chắn nương sẽ mắng chúng ta."
Tô Ngưng Nguyệt thấy dáng vẻ gấp gáp này của Tô Thần liền cười.
"Tỷ đùa đấy, sao tỷ lại không mang quà đi được chứ." Tô Thần liên yên tâm.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt thấy một bóng người quen ở phía trước, nên kéo tay Tô Thần chạy lên đó.
"Bắc Minh công tử, trùng hợp quá, ngươi lên chợ làm gì?" Tô Ngưng Nguyệt hỏi. Bắc Minh là đến tìm Tô Ngưng Nguyệt, Bắc Minh muốn nói chuyện lương thực với Tô Ngưng Nguyệt.
Nhưng bây giờ ở chợ đang đông, Bắc Minh không muốn nhiều người biết, nên tùy tiện tìm một cái cớ.
"Hôm nay trên chợ thật náo nhiệt, cho nên đến đây dạo."
Tô Ngưng Nguyệt nghe xong liền cười.
"Không biết tại sao cô nương lại cười?" Bắc Minh hỏi.
Tô Ngưng Nguyệt lắc đầu.
"Đúng rồi, không biết cô nương lên chợ là cân mua đồ gì?"
Tô Ngưng Nguyệt liền đem chuyện muốn mua quà cho Tô lão gia tử nói với Bắc Minh, khi Bắc Minh nghe xong liên nhìn nàng.
"Nếu Tô cô nương không chê, có thể đến nhà ta chọn một món đồ tặng cho Tô lão gia tử." Bắc Minh nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe xong liền nhớ lại cảnh tượng lần trước nàng đến nhà Bắc Minh tham quan, nàng cảm thấy gia nghiệp nhà Bắc Minh lớn, chắc có không ít đồ tốt.
"Bản thân chẳng qua chỉ là bạn bè bình thường với Bắc Minh, tại sao Bắc Minh lại chăm sóc ta như vậy?" Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thầm.
Bắc Minh thấy dáng vẻ này của nàng liền biết điều Tô Ngưng Nguyệt đang do dự.
Bắc Minh vội vàng giải thích.
"Đồ đạc trong nhà ta cũng chỉ để không đấy, không bằng đem cho đi...' Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy lí do gượng gạo của Bắc Minh thì bật cười.
Nàng nghĩ tới dù sao thì năm lượng bạc cũng chẳng mua được thứ gì tốt.
"Nếu Bắc Minh công tử đã nói như vậy, ta đây cung kính không bằng tuân mệnh." Tô Ngưng Nguyệt nói với Bắc Minh.
Cứ như vậy, Bắc Minh dẫn Tô Ngưng Nguyệt và Tô Thần cùng trở về phủ của mình.
"Vừa hay có cơ hội nói với Tô cô nương về chuyện lương thực." Bắc Minh cứ như vậy mang theo Tô Ngưng Nguyệt cùng Tô Thần đến một nơi vắng vẻ.
"Bắc Minh công tử mang chúng ta tới đây không biết là có chuyện gì muốn nói." Tô Ngưng Nguyệt nói với Bắc Minh.
Bắc Minh nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói vậy thì nhìn về phía Tô Ngưng Nguyệt.
"Tô cô nương, ngươi còn nhớ chuyện lần trước cô nương từng nhờ ta xử lý hay không?" Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy Bắc Minh nhắc đến thì hai mắt sáng ngời nhìn vào hắn ta.
"Sao rồi? Chẳng lẽ mấy thứ đồ kia đã đến rồi sao?" Tô Ngưng Nguyệt nói với Bắc Minh.
Bắc Minh nghe Tô Ngưng Nguyệt nói thì gật gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận