Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 136: Một Cơn Ác Mộng

Chương 136: Một Cơn Ác MộngChương 136: Một Cơn Ác Mộng
Diêu Xuân đưa con trai của bà trở vê phòng nghỉ ngơi một lát,
Lúc này Diêu Xuân đi vào vườn, lúc bà vào sân, đã nhìn thấy đại nhi tử Tô Mộc đang dọn cỏ trong vườn.
Diêu Xuân bảo con trai của bà trở vê phòng nghỉ ngơi một lát, bà nói với Tô Mộc để mấy cây cỏ dại lát sau chờ hắn xử lý cũng được.
Tô Mộc nghe được Diêu Xuân nói vậy, hắn ta nói với Diêu Xuân sẽ nhanh chóng sử lý xong, Tô Mộc cứ như vậy mà tiếp tục cắt cỏ.
Lúc Tô Mộc lơ đãng ngẩng đầu lên vẫn thấy Diêu Xuân đang đứng ở cửa chính nhìn mình.
"Nương, người cứ vào phòng nghỉ ngơi đi, chờ sau khi con cắt xong cỏ sẽ vào sau." Tô Mộc nói với Diêu Xuân.
"Được rồi." Diêu Xuân nghe Tô Mộc nói vậy cũng đi vào.
Diêu Xuân biết hôm qua mấy người Tô Ngưng Nguyệt đã quá mệt mỏi, vì thế Diêu Xuân còn tính làm cho bọn họ mấy món bồi bổ thân thể, nhưng hiện tại trong nhà thứ gì cũng không có, bà cần đi chợ để mua chút thịt, nên bà rời khỏi phòng và đi vào trong vườn.
Lúc sau, bà thấy đại nhi tử của mình vẫn đang dọn cỏ trong vườn.
"Cắt cỏ cũng không khác gì mấy đâu, mau vào nghỉ ngơi đi." Diêu Xuân nói với đại nhi tử,
Tô Mộc nghe Diêu Xuân nói vậy, ngẩng đầu lên nhìn mẫu thân của mình.
"Con biết rồi nương, hài nhi sắp xong rồi." Tô Mộc nói xong câu đó lại tiếp tục vùi đầu cắt cỏ.
Diêu Xuân đứng một bên nhìn con trai như vậy chỉ thấy mười phần đau lòng. Diêu Xuân đi vào chợ mua cho các nhi tử mấy món ngon, Diêu Xuân cứ một mình đi chợ, bà biết ngoài hai nhi tử còn có nữ nhi rất thích ăn kẹo hồ lô ngào đường nên bà mua ba que kẹo hồ lô ngào đường, sau đó mua thêm ít thịt.
Diêu Xuân mang tất cả trở vê nhà, lúc bà mới vào trong sân, bà nhìn trong vườn không thấy ai, biết chắc là con trai của bà đã trở vê nghỉ ngơi.
Bà cầm kẹo hồ lô ngào đường đến phòng của Tô Mộc, lúc bà nhìn thấy Tô Mộc đang nằm ngủ trên dường, bà thở dài một hơi, cầm kẹo hồ lộ ngào đường mua cho Tô Mộc để sang một bên.
Bà nghĩ lúc Tô Mộc tỉnh lại sẽ ăn luôn, Diêu Xuân lại cầm chiếc kẹo hồ lô còn lại đi đến phòng của Tô Thần.
Lúc sau bà vào phòng của Tô Thần thì không thấy cậu trong phòng, Diêu Xuân cũng không biết Tô Thần đã đi đi đâu.
"Đứa nhỏ này, lúc nào không có việc lại thường xuyên ra ngoài chơi, không biết lúc nào về nhà." Lúc này Diêu Xuân không thấy Tô Thần, trong lòng oán giận mắng một câu.
Cuối cùng, bà đành cầm kẹo hồ lô ngoài đường vào bếp để sang một bên, Diêu Xuân chờ Tô Thân và Tô Ngưng Nguyệt tới đông đủ sẽ mang kẹo hồ lô ngào đường cho bọn họ.
Diêu Xuân lấy thịt ra bắt đầu làm đồ ăn. sau khi làm xong đồ ăn, bà lấy cơm vào chén.
Bởi vì bà không biết Tô Ngưng Nguyệt đã tỉnh hay chưa nên bà cũng không dám đến phòng của Tô Ngưng Nguyệt vì bà sợ làm phiền Tô Ngưng Nguyệt.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt vẫn đang ngủ trong phòng mình, thế nhưng nàng lại mơ thấy mẫu thân của mình ở thế giới thực, nàng mơ thấy thuở thơ ấu đau khổ của mình.
Nàng mơ thấy khi còn nhỏ, mỗi thứ bảy, chủ nhật mẫu thân nàng sẽ đưa nàng ra ngoài chơi.
Tuy nói rằng lúc đó EQ lẫn IQ của nàng đều cao nhưng nàng cực kỳ thích cảm giác làm nũng trong ngực của mẫu thân.
Nàng cứ nghĩ sẽ mãi mãi được làm nũng với mẫu thân như vậy, không nghĩ tới có một ngày ba nàng có tiểu tam muốn ly hôn cùng mẫu thân nàng.
Vì thế nàng đã kết tội ba nàng...
Trong giấc mơ của Tô Ngưng Nguyệt, nàng nhìn thấy mẫu thân của mình bị đẩy xuống hồ, nàng vô cùng sốt ruột mà khóc lớn, kêu to muốn cứu mẫu thân.
Ngay lúc này, Tô Ngưng Nguyệt tỉnh giấc, lúc sau khi Tô Ngưng Nguyệt đã tỉnh lại, nàng phát hiện toàn thân mình ướt đẫm.
Lúc nàng biết đây chỉ là một giấc mơ, nàng mới dần bình phục trở lại, mà lúc này Diêu Xuân cũng nghe thấy tiếng của Tô Ngưng Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận