Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 955: Tin Đồn Lại Nổi Lên (1)

Chương 955: Tin Đồn Lại Nổi Lên (1)Chương 955: Tin Đồn Lại Nổi Lên (1)
Như thể nghĩ ra cái gì, Carl nhếch lên một nụ cười gian xảo, Tô Ngưng Nguyệt, những ngày tốt đẹp của ngươi sắp kết thúc rồi.
Một mối nguy mới lại một lần nữa bắt đầu, lần này liệu có thể thuận lợi thoát khỏi nguy hiểm được hay không?
Đến khi Thiên Vũ Hàn và Tô Ngưng Nguyệt về đến kinh thành thì tin đồn gần như đã lắng xuống, không còn suồng sã như lúc trước nữa.
Thiên Vũ Hàn vừa về đến hoàng cung liền lập tức tới ngự thư phòng xử lý công việc, dù sao thì mấy ngày nay cũng tích lũy không ít công việc, mặc dù trước khi đi đã xử lý rồi nhưng vẫn còn rất nhiều việc đang chất đống, không thể không giải quyết.
Trên đường hồi cung Tô Ngưng Nguyệt đi một mình không mang theo bất cứ nha hoàn nào, chỉ đơn độc đi một mình, nàng muốn nghe xem những người trong cung bàn tán thế nào về mình.
Nhưng trên đường trở về không hề nghe được gì về vấn đề của mình dù chỉ là nửa chữ, Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy có chút kỳ quái, những việc này cũng không nên như vậy chứ, sao lời đồn lại biến mất nhanh như vậy chứ?
Nàng vẫn muốn nghe xem bọn họ nói những gì về mình? Nghe từ trong miệng của Thiên Vũ Hàn căn bản không nghe ra có mùi vị gì, uy lực của những lời đồn này nàng vẫn muốn được trải nghiệm một chút.
Dù sao thì ở thời hiện đại cũng chỉ có những đại minh tinh, những người nổi tiếng trên mạng gì đó mới có thể trải nghiệm được sức mạnh của dư luận, khó khăn lắm đến thời cổ đại mới trở thành một nhân vật không nhỏ, nàng cũng muốn trải nghiệm một chút.
Tô Ngưng Nguyệt có chút thất vọng trở về Trường Lạc cung của mình, Tố Trinh vân đang chờ nàng, lần xuất cung này không dẫn Tố Trinh theo, chỉ mang theo một ít người.
Tố Trinh vừa nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt vành mắt đỏ hoe, những người này nương nương không biết được những người đó ăn nói khó nghe như thế nào đâu, cũng may lúc đó nương nương không ở trong cung, nếu không thì tức quá mà sinh bệnh mất.
"Nương nương, cuối cùng người cũng về rồi." Tố Trinh nghẹn ngào nói.
"Sao vậy kìa, đấy cũng chẳng phải chuyện to tát gì? Bọn họ muốn nói thì cứ để cho bọn họ nói, ta cũng chẳng bớt đi được miếng thịt nào." Tô Ngưng Nguyệt lau nước mắt từ khóe mắt rơi xuống cho Tố Trinh.
"Nhưng mà, nô tì không chấp nhận được bọn họ nói xấu nương nương như vậy, rõ ràng là nương nương tốt như vậy mà." Tố Trinh vẫn còn có chút bất bình.
"Được rồi, không nói chuyện này nữa, bao lâu như vậy không gặp ta, có nhớ ta không?" Tô Ngưng Nguyệt vòng tay qua vai Tố Trinh, nhéo vào mặt của nàng ấy và đi vào trong.
Tô Ngưng Nguyệt nghe xong lời nói của Tố Trinh thì có hơi sững sờ, hóa ra là Thiên Vũ Hàn đã ngăn cấm lời đồn này ở trong cung rồi, lại còn giới lệnh rất nghiêm, hóa ra không phải là hắn không quan tâm? Vậy sao hôm đó hắn không nói cho nàng biết chứ.
Tô Ngưng Nguyệt cũng nghĩ như vậy, nàng tắm rửa xong thì cũng lên giường ngủ một giấc, ở trên xe ngựa không được ngủ hẳn hoi tử tế, vẫn phải ngủ bù thêm chút nữa.
Ở chỗ Thiên Vũ Hàn thì bận tối mắt tối mũi, những ngày này tích lũy không ít công việc, đều phải xử lý từng việc một, những chuyện như thế này thì không thể mà qua loa được.
Ánh nến vẫn đang lan tỏa trong không khí, nhưng ánh nến bỗng lập lòe, không có bất cứ tiếng động nào thế mà trước mặt Thiên Vũ Hàn lại xuất hiện một người. "Điều tra thế nào rồi?" Thiên Vũ Hàn không ngẩng đầu mà tiếp tục phê tấu chỗ tấu chương kia, như thể biết là người nào tới liền lên tiếng hỏi.
"Chuyện này là do Carl tung ra, sau khi người và hoàng hậu nương nương ra khỏi thành, hắn ta liên bắt đầu phát tán tin đồn, nhưng hôm nay có một người mặc đồ đen bịt kín mặt xuất hiện trong phủ của Carl, một lát sau ở trong đó xuất hiện tiếng tranh cãi, bọn họ đang âm mưu chuyện gì đó, bọn họ không nói cụ thể là gì, nên không biết là chuyện gì." Giọng nói của người mặc đồ đen kia vang lên, giống như là một cỗ máy vậy, giọng nói lạnh lùng không lên không xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận