Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 138: Ca Ca Đi Đâu Rồi? (2)

Chương 138: Ca Ca Đi Đâu Rồi? (2)Chương 138: Ca Ca Đi Đâu Rồi? (2)
"Chúng ta hãy đợi đến ngày mai để cùng ca ca và đệ hái trái cây trên núi."
Cứ như vậy, sau khi ăn xong, Tô Ngưng Nguyệt rời khỏi phòng, lúc này Tô Thần nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt rời đi, cậu cũng không biết Tô Ngưng Nguyệt muốn làm gì.
"Tỷ tỷ, tỷ định làm gì vậy?" Cậu vội vàng nhìn Tô Ngưng Nguyệt hỏi.
Tô Ngưng Nguyệt ở một bên nghe thấy Tô Thần nói rồi nhìn về phía Tô Thần ở một bên.
“Ta lên núi tìm vài trái cây khác."
Tô Thần nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy, vội vàng nhìn về phía Tô Ngưng Nguyệt.
"Tỷ, tỷ, ta cũng muốn đi!"
"Ta cũng muốn lên núi tìm trái cây." Tô Thần nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Tô Thần nói liền lắc đầu.
"Ở nhà nghỉ ngơi cho tốt. Ngày mai chúng ta cùng nhau lên núi tìm."
Tô Thần nghe được Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy liên bĩu môi.
"Được rồi, tỷ lên núi cẩn thận, trước khi trời tối phải về nhà đấy."
Tô Ngưng Nguyệt nghe Tô Thần nói thế, trong lòng bỗng cảm thấy ấm áp, không ngờ Tô Thần ở tuổi còn trẻ như vậy lại học được cách quan tâm người khác, cứ thế, Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười gật đầu với Tô Thần trước khi rời khỏi nhà.
Đừng thấy Tô Ngưng Nguyệt nhìn còn trẻ, người ta đã hai mươi hết rồi, nàng sẽ ra sao đây? Kỳ thật nàng cũng đã hai mươi rồi.
Ở thế giới trước đây của nàng, nàng thường xuyên đi bộ đường dài và leo núi, những thứ nhỏ nhặt này đối với nàng chẳng là gì cả. Tô Ngưng Nguyệt lúc này đang đi trong núi cũng không phát hiện ra Bắc Minh đang đi theo mình, khi Bắc Minh thấy Tô Ngưng Nguyệt chỉ có một mình, hắn liền sửng sốt.
"Tại sao Tô cô nương lại không có người đi theo chứ, cả tùy tùng cũng không có luôn?" Bắc Minh nghĩ thầm trong lòng.
Bắc Minh lúc này không biết hai người đã đi đâu, nhưng gặp được Tô Ngưng Nguyệt cũng tốt, Bắc Minh vội vàng đi theo nàng, nếu như Tô Ngưng Nguyệt xảy ra chuyện gì, hắn cùng Vương gia cũng không có cách nào để giải thích cả.
Bắc Minh sợ hành tung của mình bị bại lộ nên hắn đã mặc bộ y phục đặc biệt để theo sau Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt đi về phía trên núi, hắn không biết tại sao lân nào Tô Ngưng Nguyệt cũng phải vào núi.
"Chẳng lẽ Tô cô nương cũng đang tìm kiếm cái gì kỳ quái sao?"
Bất quá có thể nói là Bắc Minh ngưỡng mộ Tô Ngưng Nguyệt còn trẻ mà đã mạnh mẽ như vậy.
Lúc này, Thiên Vũ Hàn ở kinh thành có chút lo lắng, hắn sợ mẫu thân hắn và những người khác sẽ dùng nhiều cách khác nhau tìm cách đem hắn và Hàn Vũ Đồng đến với nhau.
Hắn không muốn để người khác điều khiển cuộc sống của mình như thế này, nhưng nếu hoàng thượng ban hôn cho hắn, hắn thực sự sẽ không có cách nào trốn tránh.
Vì vậy, thay vì đợi hoàng thượng ban hôn, tốt hơn là hắn nên sớm nói chuyện này với hoàng thượng, sau khi suy nghĩ một lúc, hắn quyết định sáng mai sẽ đến gặp hoàng thượng để nói về vấn đề này.
Thiên Vũ Hàn ở trong thư phòng đọc sách, không biết Tô Ngưng Nguyệt có nhớ hắn hay không, chẳng hiểu Tô Ngưng Nguyệt chuốc hắn bằng loại mê dược nào, vì sao thỉnh thoảng lại nhớ đến Tô Ngưng Nguyệt như vậy.
Thiên Vũ Hàn không khỏi nhếch lên khóe miệng mỗi khi nghĩ đến nụ cười ngọt ngào của Tô Ngưng Nguyệt, thỉnh thoảng Tiểu Lục đến nói chuyện gì đó với hắn, hắn sẽ nhìn thấy bộ dáng đó của Thiên Vũ Hàn.
Khi Tiểu Lục nhìn thấy nụ cười của Thiên Vũ Hàn, hắn sửng sốt, hắn chưa bao giờ thấy Thiên Vũ Hàn cười như vậy, hắn biết Thiên Vũ Hàn nhất định là đang nghĩ đến Tô Ngưng Nguyệt, dự định đợi hắn trở về Lĩnh Nam mới nói cho Bắc Minh chuyện này.
Trên thực tế, trước đó Bắc Minh và Tiểu Lục đã nói chuyện riêng với nhau, bọn họ đang suy nghĩ xem Vương phi tương lai sẽ trông như thế nào, Thiên Vũ Hàn đẹp trai, có thực lực, mạnh mẽ và dịu dàng như vậy cơ mà.
Họ đang suy nghĩ xem Thiên Vũ Hàn sẽ tìm loại nữ tử nào làm vợ mình, hiện tại họ cảm thấy Thiên Vũ Hán và Tô Ngưng Nguyệt thực sự rất xứng đôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận