Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 714: Tây Bắc. (2)

Chương 714: Tây Bắc. (2)Chương 714: Tây Bắc. (2)
Đợi lát nữa sau khi nàng ấy trở về, mẫu thân nàng ấy nhất định sẽ khóc lóc sướt mướt, sau đó dùng nhiều cách khác nhau để nàng ấy đi chào hỏi, hơn nữa trong nhà còn có di nương với mấy mấy đứa con của di nương thật sự rất đáng ghét kia nữa, cho nên thật sự rất có khả năng nàng ấy không thể ở nhà được mấy ngày.
Sau khi nghĩ thông suốt, Lý Duyệt Dĩnh xua tay nói: "Vậy lúc muội trở về nhớ cẩn thận một chút, có chuyện gì cứ nói với ta."
Người canh giữ nhà cũ của Tô gia đều là người mà Tô Mộc tin tưởng, cho nên nàng ấy đã truyền tin tức Tô Ngưng Nguyệt sẽ trở về từ sớm, hiện tại mọi người từ trên xuống dưới ở trong Tô phủ đều đang bận rộn dọn dẹp và bố trí phòng ốc cho Tô Ngưng Nguyệt.
Lúc Tô Ngưng Nguyệt vừa về tới nhà, người gác cổng vừa nhìn thấy nàng là đã chảy dài nước mắt nóng hổi, dù sao ngôi nhà cũ của Tô gia đã nhiều năm không có người trở về, cho nên bọn họ đều cảm thấy rất sợ, nếu chẳng may nơi này bị bán đi, vậy mấy người bọn họ sẽ đi đâu về đâu.
Cho nên lần này Tô Ngưng Nguyệt trở về, bọn họ thật sự đã suy nghĩ rất nhiều.
Trên thực tế, nếu muốn Tô Ngưng Nguyệt tới nói thì là do bọn hắn thực sự đã suy nghĩ nhiều rồi, chính mình làm sao có chuyện giải tán nơi này được. Cho dù về sau bọn họ không trở vê nữa, suy cho cùng thì nơi này cũng là ngôi nhà cũ của bọn họ, hơn nữa tổ tông của bọn họ vẫn là người ở nơi này.
"Đại tiểu thư, đại tiểu thư, người đã về rồi."
Tô Ngưng Nguyệt ngọt ngào kêu lên một tiếng:
"Bảo thúc."
Cái người tên Bảo thúc kia cũng nhanh chóng đáp lại, sau đó suýt chút nữa là đã bật khóc. Tô Ngưng Nguyệt cũng có chút cảm thán, thành thật mà nói, sau khi đi tới nơi này, đây chính là nơi mà nàng mong chờ nhiều nhất, nàng biết tiệm cơm nào ăn ngon nhất, điểm tâm của cửa hàng nào ăn ngon nhất.
Nhắc đến điểm tâm, hiện tại tiệm ăn vặt Tô Ký do Tô lão gia tử mở ra khi còn trẻ vẫn đang làm ăn rất phát đạt, vẫn buôn bán rất tốt như ngày nào.
Chẳng mấy chốc là đã có người đưa nàng trở về phòng của mình, Tô Ngưng Nguyệt không nói hai lời là đã lập tức đá giày đi rồi leo lên giường. Bởi vì nàng đã đi ở bên ngoài nhiều ngày như vậy, cho nên chính mình đã cảm thấy mệt mỏi từ lâu, chính vì thế mà hiện tại nàng chỉ nghĩ đến việc muốn thoải mái ngủ một giấc thật ngon và không nghĩ đến điều gì khác nữa.
Lúc Tô Ngưng Nguyệt tỉnh lại thì sắc trời đã tối, mà bụng của nàng cũng đã kêu to vì đói, cho nên nàng dự định sẽ xuống giường và xỏ giày xong thì sẽ nghĩ đến chuyện tìm món gì đó ngon để ăn.
Nhưng ngay tại lúc nàng chưa kịp xỏ giày vào thì đã ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn. Quả nhiên là thê tử của quản gia đã mang theo đồ ăn đến.
Tô Ngưng Nguyệt cho rằng Cố tẩu tử rất có khả năng chính là con giun trong bụng của nàng, nếu không làm sao bà ấy biết nàng đang cảm thấy đói sao?
Tô Ngưng Nguyệt ngồi vào bàn, trên gương mặt cũng lộ ra vẻ nóng lòng muốn cắn một miếng, quả nhiên là ăn rất ngon, đương nhiên tay nghề của bà ấy có thể không bằng nhiều người khác, nhưng cảm giác này, hương vị quen thuộc này, cho dù là xài bao nhiêu tiên cũng không thể lấy được.
Cổ tẩu tử thấy Tô Ngưng Nguyệt ăn ngon lành như thế thì cũng theo bản năng thở dài một hơi. Cho dù có nói thế nào, tiểu thư vẫn thích ăn đồ ăn do mình làm nhất.
Kỳ thực Tô Ngưng Nguyệt không biết những hạ nhân này đang nghĩ gì, nhưng cho dù biết cũng sẽ không nói gì, chỉ khi có áp lực và cạnh tranh, bọn họ mới có khả năng làm việc chăm chỉ hơn. Mà đây cũng là chuyện tốt một cọc đối với nàng, cho nên nàng cũng không muốn giải thích quá nhiều. Kỳ thực mục đích mà Tô Ngưng Nguyệt tới đây lần này chính là đi gặp người nhà của Tạ Hồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận