Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 431: Đâu Người Khó Giữ (3)

Chương 431: Đâu Người Khó Giữ (3)Chương 431: Đâu Người Khó Giữ (3)
Cung nữ nhìn thấy Hàn Vũ Đồng ở một bên ăn cơm.
"Biểu hiện của nàng ta như thế nào?"
"Biểu hiện đều rất tốt, ngươi yên tâm đi." Cung nữ kia nghe được lời khẳng định này của tên nam nhân thì gật đầu.
"Nhớ cho kỹ, ngạn vạn lần không để cái gì gây rối, nếu không cái đầu chúng ta cũng khó giữ.”
"Ta biết." Tên nam nhân gật đầu.
"Đến tột cùng là ai phái bọn họ tới? Ta và bọn họ không oán không cừ, vì sao bọn họ lại bắt cóc ta?" Hàn Vũ Đồng bên này lại suy tư.
Cung nữ nhìn thấy Hàn Vũ Đồng bên này đang ngẩn người, nàng ta cũng không nói cái gì, lặng lẽ đi tới bên người nam nhân kia, nói hai câu với hắn.
Tên nam nhân kia nghe được ý tứ trong lời nói của cung nữ, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Hắn ta nhìn cung nữ.
"Những gì ngươi nói là thật sao?”
Cung nữ kia nghe vậy, gật đầu.
"Đúng vậy."
"Tại sao có thể như vậy!" Nam nhân kia vội vàng nói với cung nữ.
"Hỏi nhiều như vậy làm gì, bắt ngươi làm gì thì làm cái đó đi!" Cung nữ nói xong thì rời đi.
Mà lúc này tên nam nhân lại đứng đó trâm ngâm suy nghĩ sự việc.
Lúc Hàn Vũ Đồng thoát khỏi suy nghĩ của mình thì thấy cung nữ kia đã rời đi, Hàn Vũ Đồng không biết vì sao nàng ta lại càng ngày càng buồn ngủ, cuối cùng nhịn không được thiếp đi.
Tên nam nhân nhìn thấy Hàn Vũ Đồng đã ngủ, trong lòng nghĩ: "Thực xin lỗi, ta cũng không thể bảo vệ ngươi được, hy vọng ngươi có cát nhân hỗ trợ..." Hắn ta nghĩ vậy, liền rời đi.
Ngày hôm sau khi trời còn chưa sáng, Thiên Vũ Hàn sau khi rửa mặt xong thì tới phòng Tiểu Lục.
Bình thường phòng của Tiểu Lục cũng không có khóa, sau khi Thiên Vũ Hàn đi vào thì nhìn thấy Tiểu Lục hãy còn đang ngủ, hắn bèn đi tới đứng trước giường nhỏ.
"Rời giường." Thiên Vũ Hàn nói với Tiểu Lục.
Trong lúc ngủ mơ mơ màng màng, Tiểu Lục còn tưởng là hạ nhân gọi hắn ta.
"Đừng làm phiền ta, để ta ngủ tiếp một lát." Tiểu Lục nói xong thì trở mình một cái tiếp tục ngủ.
Thiên Vũ Hàn nhìn thấy bộ dạng này của Tiểu Lục thì cho một cước.
"Dậy nhanh!" Thiên Vũ Hàn nói xong thì rời khỏi phòng Tiểu Lục, lúc này, Tiểu Lục nhổm mông nhanh chân ngôi dậy.
"Ai đá ta." Tiểu Lục vô cùng tức giận hét lên.
Lúc này Tiểu Lục mới phát hiện xung quanh mình một người cũng không có.
"Kỳ quái, chẳng lẽ mình đang nằm mơ?" Trong lòng Tiểu Lục nghĩ.
Sau đó, Tiểu Lục lơ đãng nhìn thấy cửa đang mở.
"Chết tiệt! Chẳng lẽ có người vào phòng mình!" Nghĩ đến đây, Tiểu Lục không còn buồn ngủ nữa, hắn ta bật người dậy mặt quần áo, sau đó đi ra bên ngoài thăm dò tình hình.
Chỉ là không ngờ, lúc hắn ta di ra bên ngoài, thì thấy Thiên Vũ Hàn.
"Vương gia, ngài có thấy được người nào khả nghi không ạ?”" Tiểu Lục vội vàng hỏi Thiên Vũ Hàn.
Thiên Hàn Vũ nghe được lời này thì nhìn Tiểu Lục.
"Bổn vương!"
Tiểu Lục nghe vậy thì mới biết thì ra người vào phòng hắn ta là Thiên Vũ Hàn.
"Đi theo." Thiên Vũ Hàn nói xong lời này thì rời đi.
"Vâng, Vương gia."
Cứ như vậy Tiểu Lục vội vàng đi theo sau, Thiên Hàn Vũ và Tiểu Lục cùng ngồi lên xe vào hoàng cung.
Mà lúc này các vị phi tân như thế nào cũng không nghĩ đến, Thiên Vũ Hàn vào cung lại vì một nữ tử mà mình không có tình cảm.
Sau khi Thiên Vũ Hàn và Tiểu Lục tiến cung, thì để cho thị vệ chung quanh lần lượt sắp xếp tra xét.
"Vương gia, ngài nói xem chúng ta tìm như vậy, có thể tìm được nàng ta không?" Tiểu Lục ở phía sau nói với Thiên Vũ Hàn.
Thiên Vũ Hàn nghe vậy gật đầu.
"Có thể tìm được." Tiểu Lục nghe vậy, vội vàng đi tìm.
Lúc này Thiên Vũ Hàn còn đang suy nghĩ một việc.
"Bọn họ tuyệt đối không có ra khỏi cung, chắc chắn là ở trong này! Nếu muốn ở trong hoàng cung này mà giấu một người thì thật không dễ dàng, nhưng mà bọn họ làm sao mà cứ như vậy biến mất được..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận