Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 775: Gặp Được Người Thân (1)

Chương 775: Gặp Được Người Thân (1)Chương 775: Gặp Được Người Thân (1)
Ài, có thể được như vậy, là bà đã rất hạnh phúc rồi, không dám mong cầu quá nhiều, bởi vì con người là phải biết đủ, được như bây giờ là bà đã cảm thấy quá đủ rồi.
Tạ phu nhân dường như đã nhìn thấy ngoại tôn nữ gọi bà hai tiếng tổ mẫu, sau đó nhào vào trong lòng bà vậy. Bà đã chuẩn bị rất nhiều quà gặp mặt cho ngoại tôn tử còn có ngoại tôn nữ của bà rồi, cũng không biết chúng có thích không nữa.
Từ phía xa, người nhà Tạ gia đứng thành một hàng ở cổng thành nhìn vào trong, kích động trong lòng cũng không kém Tạ phu nhân chút nào. Dù sao bọn họ cũng rất nhớ thương tiểu cô nương Tạ Chước Hoa này. Cũng không biết lâu như vậy rồi, có trở nên xinh đẹp hơn chút nào không.
Tạ phu nhân ngồi trong xe ngựa, nhìn qua cửa xe về nơi đó hỏi: "Có phải A Hồi của ta đang bế tiểu Quận Chúa đó không?" Tô Ngưng Nguyệt nhìn theo tâm mắt của bà, sau đó nói: "Phải, đúng là A Hồi tỷ tỷ không có sai."
Xe ngựa cách càng lúc càng gần, Tạ phu nhân bước từ trên xe ngựa xuống sau đó hỏi: "A Hồi? Đây là ngoại tôn nữ của ta đó sao?" Tiểu Quận Chúa biết con bé có một ngoại tổ mẫu, lúc ở nhà, Mẫu Phi thường kể cho con bé nghe. Thế là, nhìn thấy vị ngoại tổ mẫu này, Tiểu Quận Chúa cũng không hề rụt rè, trực tiếp quỳ xuống, dập đầu với Tạ phu nhân ba cái, sau đó nói: "Chiêu Hoa thỉnh an ngoại tổ mẫu."
Tạ phu nhân nhìn đứa nhỏ giống y như đúc nữ nhỉ của bà nói: "Đứa trẻ ngoan, đứa trẻ ngoan, mau đứng dậy đi.' Chiêu Hoa đứng lên, sau đó nhìn về phía Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh, ngọt ngào gọi một tiếng: 'Hoàng Bá Mẫu."
Tô Ngưng Nguyệt giật mình, sau đó hỏi: "Tiểu nha đầu này, ai dạy con gọi như vậy?" Chiêu Hoa cười lên: "Người vốn dĩ là Hoàng Bá Mẫu của con mà." Tô Ngưng Nguyệt nghe vậy xong liền chọt lét con bé, Chiêu Hoa cười tới không dừng lại nổi, Thiên Vũ Hàn nhìn hai người vui đùa như vậy, trên mặt cũng toàn là vẻ ôn hoà. Chiêu Hoa kêu lớn: "Mẫu Phi, Mẫu Phi, mau cứu con." Chiêu Hoa cảm thấy có người nhấc bổng mình lên, con bé quay lại nhìn liền thấy khuôn mặt Hoàng Bá Phụ ngày thường vẫn luôn nghiêm túc kia, Chiêu Hoa thật ra vẫn luôn ngưỡng mộ muội muội của nó có thể tuỳ ý làm nũng với Bá Phụ, không ngờ hôm nay Bá Phụ cũng bế con bé rồi.
Chiêu Hoa ôm chặt lấy cổ Thiên Vũ Hàn, mềm mại đáng yêu nói: "Thích Bá Phụ ôm con, như vậy Bá Mẫu sẽ không thể chọt lét con được nữa rồi." Thiên Vũ Hàn nghe lời này liên vui vẻ.
Nhưng tiểu Thế Tử ở bên cạnh lại bất mãn, thấy tỷ tỷ cậu được Thiên Vũ Hàn ôm, cũng giơ tay vê phía Thiên Vũ Hàn, cũng muốn hắn ôm cậu, tiểu Thế Tử vẫn chưa biết nói chuyện, chỉ mới biết ¡ ¡ a a thôi.
Chiêu Hoa hiểu ý của đệ đệ, tuy rằng rất không nỡ rời xa vòng tay của Bá Phụ nhưng mà đây là đệ đệ của con bé, nó đành phải nhường thôi. Thế là liền muốn tụt xuống.
Cảm nhận được động tác của Chiêu Hoa, Thiên Vũ Hàn hỏi: "Sao thế, có chuyện gì rồi sao?"
"Bá Phụ thả con xuống đi, đệ đệ cũng muốn được người bế, người bế đệ đệ đi." Lời này vừa nói ra, mọi người đều rất kinh ngạc, không ngờ Chiêu Hoa mới chỉ là một tiểu cô nương còn nhỏ như vậy mà đã hiểu chuyện như thế rồi.
Thiên Vũ Hàn cũng rất ngạc nhiên, hắn liên ôm cả tiểu Thế Tử vào trong lòng, như vậy là mỗi tay hắn ôm một đứa rồi. Tiểu Thế Tử rất vui vẻ, như vậy cậu có thể ở trong lòng thúc thúc đẹp trai kia cùng chơi với tỷ tỷ rồi.
Tô Ngưng Nguyệt nói: "Không nhìn ra nha, Chiêu Hoa còn nhỏ đã hiểu chuyện như vậy, A Hồi tỷ tỷ, tỷ dạy con bé tốt thật đó."
Tạ Hồi chỉ cười cười, trong nụ cười của nàng ấy có chút đau lòng, chỉ có những đứa trẻ từng khóc mới hiểu chuyện như vậy. Chiêu Hoa trưởng thành sớm như vậy, cũng không biết là chuyện tốt hay là không nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận