Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 663: Bắc Minh Phu Nhân (1)

Chương 663: Bắc Minh Phu Nhân (1)Chương 663: Bắc Minh Phu Nhân (1)
"Mặc dù có thể dựa vào nguồn lực của ngươi, nhưng ta bất định phải có sự nghiệp thuộc về riêng ta đúng chứ."
Tô Ngưng Nguyệt càng nói, sự tán thưởng trong mắt Bắc Minh cũng ngày càng nhiều: "Rất ít người có thể suy nghĩ thấu đáo giống như ngươi vậy."
"Không phải thấu đáo, mà là ta biết bản thân mình nên làm cái gì, không nên làm cái gì mà thôi."
Hai người đang trò chuyện vui vẻ, bỗng nhiên có tiếng cười của một người phụ nữ truyền đến từ phía sau, Tô Ngưng Nguyệt cùng Bắc Minh đồng thời quay người lại. Khi Bắc Minh nhìn thấy người phụ nữ này, trong mắt tràn đầy ý cười, sau đó nói:
"Ngưng Nguyệt, để ta giới thiệu với cô nương, đây là nương của ta. Nương, đây là Tô tiểu thư con đã kể với nương, nàng ấy đang cùng con bàn chuyện làm ăn, Tô Ngưng Nguyệt."
Bắc Minh phu nhân nắm tay Tô Ngưng Nguyệt, trong mắt tràn đầy vẻ khen ngợi cùng vừa lòng, nói:
"Tính tình nhi tử Bắc Minh của ta vốn dĩ kiêu ngạo, đây là lần đầu tiên ta thấy hắn khen ngợi người ta, vốn dĩ còn tưởng hắn nói quá, hôm nay vừa gặp, hóa ra là do ta nghĩ đơn giản rồi. Tô tiểu thư quả nhiên rất lợi hại."
Tô Ngưng Nguyệt lắc đầu nói:
"Xin phu nhân đừng thổi phổng ta như vậy, không nên khen ngợi người như ta đâu, nếu được khen ta sẽ trở nên kiêu ngạo mất."
Lời nói có chút hài hước của Tô Ngưng Nguyệt khiến Bắc Minh phu nhân bật cười, sau đó bà ta nói:
"Sao lại thế được, một người có thể khiến cho cửa tiệm này trở nên tốt như vậy sao có thể trở nên kiêu ngạo chỉ sau vài câu khen ngợi được chứ? Hơn nữa, ta vừa mới nghe được lời nhi tử ta nói với cô nương rồi, có khả năng duy trì được sự sáng suốt, tỉnh táo, không kiêu ngạo không siểm nịnh, người như vậy hiếm có khó tìm. Tính tình cô nương nhất định cũng rất tốt."
Tô Ngưng Nguyệt gác lại chủ đề này sang một bên, hỏi Bắc Minh phu nhân:
"Phu nhân, ngài cảm thấy cửa hàng này của chúng ta như thế nào, xin ngài cho chúng ta xin một số lời góp ý để có thể cải thiện nó."
Bắc Minh phu nhân nhìn quanh cửa hàng một lượt rồi nói:
"Ừ, nói thật thì lúc vừa mới đến, ta phát hiện có lẽ số tiền mình mang vào không đủ để mua hàng ở đây, nhưng sau khi tự trải nghiệm quanh một vòng thì thấy, trông cũng không phải quá đắt tiền, nhưng mấu chốt lớn nhất là trải nghiệm này thực sự rất đáng giá.
Tiểu nha hoàn ở đây sẽ không theo sát cô nương thật gần, nhưng nếu một khi cô nương cần sự trợ giúp, nàng ta sẽ lập tức xuất hiện bên cạnh cô nương.
Vì vậy mà ta đã mua rất nhiều đồ. Có lẽ tốn không ít tiền đâu."
Thực ra việc tốn không ít tiên này chỉ là nói đùa cho vui, chứ Bắc Minh phu nhân là phu nhân của một gia tộc lớn, sao sẽ để ý tới chút tiền mọn như vậy. Nói ra cốt chỉ để chọc cho mọi người cười thôi.
Tô Ngưng Nguyệt lập tức tiến lên nói:
"Được rồi, nếu phu nhân đã thích, ta sẽ giảm giá hai phần cho ngài, còn tặng ngài thẻ thành viên, vê sau phu nhân tới đây mua đồ đều sẽ được giảm giá."
Bắc Minh phu nhân bật cười:
"Thật tốt a, ta nghe nói, rất khó để lấy được thẻ trong cửa hàng của các người, hôm nay ta đến đây là dùng thẻ của người bạn, về sau, rốt cuộc bản thân ta cũng có thẻ để dùng rồi. Cảm ơn Ngưng Nguyệt."
Tô Ngưng Nguyệt lắc đầu, sau đó nói: "Chỉ mong phu nhân vui vẻ là tốt rồi."
Bắc Minh phu nhân lại nhìn nàng một lượt, càng nhìn càng thấy thích, không khỏi nói:
"Ngưng Nguyệt, bá mẫu càng nhìn càng thấy thích ngươi, không biết ngươi có bằng lòng làm dưỡng nữ của ta không?
Ta nói thật chứ không hề nói đùa đâu, từ lâu ta đã muốn có một hài tử ngoan ngoãn nhu thuận, ai dè lại sinh ra nhi tử như vậy đâu. Ngươi cũng biết đó, hài tử này của ta, một chút cũng không hề thân thiết với ta, các bà bạn già của ta ấy, có nữ nhi, lúc đi dạo phố có thể đi cùng nhau, còn có thể mua đồ cùng nhau nữa, còn ta, hài tử này của ta còn không có kiên nhẫn bồi ta nữa là.
Bạn cần đăng nhập để bình luận