Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 513: Vui Vẻ Hòa Thuận (2)

Chương 513: Vui Vẻ Hòa Thuận (2)Chương 513: Vui Vẻ Hòa Thuận (2)
Cậu ấy lạnh lùng nói với đại ca Tô Mộc của Tô Ngưng Nguyệt: "Ngưng Nhi đã có ca ca rồi!" Trong lời nói biểu thị ý tứ công khai công khai chủ quyên.
Đại ca Tô Mộc của Tô Ngưng Nguyệt cười ngượng ngùng, nói: "Vậy Ngưng Nhi gọi ta là Mộc đại ca có được hay không?" Lý Tích Tuyết gật đầu, dùng giọng nói non nớt mềm mại của mình nói: "Được."
Lý Thần Dật vốn muốn từ chối nhưng nghe thấy muội muội Lý Tích Tuyết của mình cũng đã đồng ý nên không nói gì nữa, chỉ lạnh lùng liếc nhìn đại ca Tô Mộc của Tô Ngưng Nguyệt. Tô Ngưng Nguyệt thấy đại ca của nàng và hai huynh muội nhà họ Lý tương tác với nhau, cũng chỉ cười không nói gì. Trong chốc lát, nha hoàn liền mang thức ăn đến. Lý Tích Tuyết giãy giụa muốn xuống. Tất cả mọi người cho rằng Lý Tích Tuyết là muốn tìm Lý Thần Dật, ngay cả Lý Thần Dật cũng cho là như vậy.
Lý Thần Dật vừa định ôm Lý Tích Tuyết, Lý Tích Tuyết liền dùng đôi chân nhỏ của mình thình thịch đến bên cạnh tiểu đệ Tô Thần của Tô Ngưng Nguyệt, nói với cậu ấy: "Thần Nhi ca ca bế, ghế cao quá, muội không trèo lên được." Vẻ mặt Lý Thần Dật trong nháy mắt liền đen lại, Tô Ngưng Nguyệt cười nói: "Xem ra Ngưng Nhi vẫn thích Thần Nhi nhất."
Tiểu đệ Tô Thần của Tô Ngưng Nguyệt vui vẻ đặt Lý Tích Tuyết vào chiếc ghế bên cạnh, sau đó cưng chiều gắp thức ăn cho Lý Tích Tuyết. Lý Thần Dật buồn bực nhìn Tiểu đệ Tô Thần của Tô Ngưng Nguyệt và tiểu muội Lý Tích Tuyết của mình tương tác với nhau. Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Lý Thần Dật đang dùng vẻ mặt không vui nhìn tiểu đệ Tô Thần của nàng và Lý Tích Tuyết liền cười nói: "Lý ca ca ăn cơm đi."
Người một nhà Tô gia vui vẻ hòa thuận ăn cơm, cười cười nói nói. Mà bên kia, trong kinh thành... Kinh thành, trong Vương phủ.
Thiên Vũ Hàn ngồi một mình trong thư phòng, ngón tay thon dài trắng nõn đang cầm bút lông sói viết gì đó trên một tờ giấy. Sau khi viết xong, Thiên Vũ Hàn cẩn thận gấp tờ giấy lại, gọi: "Tiểu Lục!"
Tiểu Lục đang canh giữ tại cửa ra vào nghe thấy Thiên Vũ Hàn gọi mình liền vội vàng tiến vào thư phòng, chắp tay đáp: "Vương gia." Thiên Vũ Hàn cầm lấy bức thư đã được xếp cẩn thận lúc nãy đưa cho Tiểu Lục nói: "Sai người giao bức thư này cho Bắc Minh."
Tiểu Lục chắp tay thi lễ nói: "Vâng!" Sau đó khi chuẩn bị quay người ra ngoài thì nghe thấy Thiên Vũ Hàn lại nói: "Nói với Bắc Minh bảo hắn ta giao thư cho nàng ấy." 'Nàng ấy' trong miệng của Thiên Vũ Hàn, Tiểu Lục chưa từng thấy, nhưng quả thật là có biết, sau đó một lần nữa hành lễ với Thiên Vũ Hàn rồi quay người ra ngoài.
Sau khi Tiểu Lục ra khỏi thư phòng, thư phòng một lần nữa lại chỉ có một mình Thiên Vũ Hàn, Thiên Vũ Hàn chậm rãi dạo bước tới trước cửa sổ và nhìn ra bên ngoài, đang nghĩ không biết hình bóng nhỏ bé trong sơn thôn ở Lĩnh Nam kia không biết nàng đang làm gì, có phải là vẫn luôn dùng các cách mới lạ để kiếm tiên hay không.
Cứ nghĩ như vậy, Thiên Vũ Hàn cảm thấy hình như đã rất lâu rồi chưa nhìn thấy nàng, có phải là nàng lớn lên rất nhiều rồi không, Thiên Vũ Hàn cảm mình có vẻ là có chút nhớ nhung Tô Ngưng Nguyệt rồi, Thiên Vũ Hàn bỗng lắc đầu, sao có thể nhớ Tô Ngưng Nguyệt được chứ, chỉ là Tô Ngưng Nguyệt có chút thú vị hơn mà thôi.
Tô gia.
Sáng sớm hôm sau, trời vừa tảng sáng, trong sân nhà Tô gia có một thiếu niên như bước ra từ trong tranh đang luyện võ, động tác của vị thiếu niên nhìn có vẻ hơi gượng gạo, mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt, Diêu Xuân vốn có thói quen dậy sớm, Diêu Xuân, mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt đánh răng rửa mặt xong đang định chuẩn bị làm bữa sáng thì nhìn thấy thiếu niên đang luyện võ ở trong sân: "Thần Dật à, sớm như vậy mà đã bắt đầu luyện võ rồi à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận