Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 890: Vật Sống Xuất Hiện (2)

Chương 890: Vật Sống Xuất Hiện (2)Chương 890: Vật Sống Xuất Hiện (2)
"Thật." Tô Ngưng Nguyệt gật đầu một cái, suy nghĩ của nàng bị Mao Mao quấy rầy nên cũng không cảm thấy nặng nề như lúc nãy nữa. Thất bại một lần thì có sao, có cái gì ghê gớm nàng không tin nàng không qua được.
Tô Ngưng Nguyệt không kể cho Mao Mao về chuyện vừa rồi. Tuy Mao Mao là 'sản vật' ở đây nhưng nơi này đối với nó cũng rất xa lạ, những gì nó nhớ được đều là truyền thừa nên nó cũng không biết chuyện liên quan đến bảo tháp này.
Nghe nói ban đầu trong không gian không có bảo tháp mà là sau này mới có, nó xuất hiện như thế nào cũng không ai biết mà chỉ biết nó không ở đây từ lúc đầu.
Mao Mao cũng không biết rõ chuyện về bảo tháp vì nó cũng không vào được, nó từng muốn vào cùng nàng nhưng không có biện pháp hữu hiệu gì nên không vào được, cuối cùng cũng không giải quyết được gì.
Không có nói cho Mao Mao cũng vì không muốn để nó lo lắng, chuyện này một mình nàng lo là đủ rồi, dù sao bây giờ nó vẫn còn nhỏ và cũng chỉ biết ăn uống vui đùa nên nàng cũng không nên quấy rầy cuộc sống này của nó, một người lớn như nàng chẳng lẽ còn muốn một đứa nhóc bận tâm chuyện của mình thì thật là không nên.
Cuối cùng Tô Ngưng Nguyệt đã để chuyện bảo tháp qua một bên, chuyên tâm chơi đùa với Mao Mao một lúc lâu, nàng đã rất lâu không chơi cùng nó rồi.
Trẻ con đều tương đối dính người nhưng Mao Mao rất lâu cũng không thấy nàng, nó chỉ có một mình nàng là người thân nhưng cũng không ngay lập tức dính lấy nàng mà chỉ thận trọng nhìn nàng, trong ánh mắt nó tràn đầy mong đợi vậy nàng chẳng có lý do gì để mặc kệ nó cả.
Ánh mắt đó làm nàng đau lòng cực kỳ, đó là loại ánh mắt có thể khiến nàng vứt bỏ hết thảy để chơi với nó.
Dù sao bây giờ nàng cũng không vào bảo tháp được, dù sao không có sức lực thì đi vào cũng không chống đỡ được bao lâu. Chuyện này vẫn phải từ từ nghiên cứu phương pháp, phải có thời gian suy nghĩ kĩ hơn nên làm gì.
Trẻ con rất dễ thỏa mãn, Tô Ngưng Nguyệt chỉ chơi với nó một lúc nó đã vui đến biến dạng nhưng nhìn nó như vậy lòng nàng thấy hơi chua xót, dễ hài lòng đến vậy có phải bình thường nàng bỏ rơi nó quá lâu hay không?
Chơi một hồi thì Mao Mao đã hơi mệt nên nhanh chóng ngủ thiếp đi trong ngực Tô Ngưng Nguyệt, nàng cúi đầu cục bông nhỏ trong ngực mình ôn nhu cười một tiếng rồi nhẹ nhàng hôn lên trán nó, nhẹ giọng nói: "Có ngươi ở bên cạnh thật tốt!"
Sau đó nàng đặt nó vào ổ của nó, cái ổ này là do Tô Ngưng Nguyệt đặt biệt làm cho nó, cách sắp xếp cũng vô cùng ấm áp dựa theo sở thích của nó mà làm.
Tô Ngưng Nguyệt ôm Mao Mao rồi cẩn thận đặt nó lên giường, đem cây bông vải trên giường của nó đến cho nó rồi hôn lên trán nó một cái.
Tô Ngưng Nguyệt cũng có một phòng trúc nhỏ trong không gian, không quá sang trọng và cũng không có nhiều đồ trang sức, chỉ là một gian nhà nhỏ nhưng được cái cảnh sắc rất tao nhã.
Vừa rồi Tô Ngưng Nguyệt vội vàng đi xem xem tầng thứ ba tầng của bảo tháp nên không kịp nhìn kỹ không gian mình xa cách đã lâu này, bây giờ cuối cùng cũng có thời gian đi xem một chút.
Tô Ngưng Nguyệt đi đến nơi trồng rau củ, nhìn đám rau củ được tưới phân và nước đầy đủ. Vẻ ngoài thì xanh biếc rất dễ gợi lên dục vọng ăn nó của của người khác. Cà chua bên cạnh cũng đã trưởng thành, từng cây đều không giống nhau những cũng rất đáng yêu.
Nàng mừng rỡ trong lòng, tới nhìn mình thành quả lao động tưới tốt của mình. Rồi nhìn hoa quả bên cạnh thì bỗng nhiên có cảm giác mình có thể đạt được cuộc sống xa hoa.
Nàng còn nhìn thấy phía trước có dòng suối nhỏ, trước kia không có suối ở đây nên mỗi muốn tưới nước cần sức lực lớn nhưng bây giờ ngược lại bớt được rất nhiều chuyện. Không ngờ không gian thăng cấp tiện lợi như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận