Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 321: Giảm Gánh Nặng (1)

Chương 321: Giảm Gánh Nặng (1)Chương 321: Giảm Gánh Nặng (1)
"Không có gì, ta chỉ đi thu dọn đồ đạc thôi. Hai người bên đó thế nào rồi? Hôm nay có món gì ngon không?” Tô Ngưng Nguyệt nói.
Điềm Điềm nghe được Tô Ngưng Nguyệt nói thì bĩu môi.
"Không, ta phát hiện đất ở không gian trồng trọt không ngon bằng đất ở đây. Tiểu chủ nhân còn có loại đất đó không?"
Tô Ngưng Nguyệt nghe Điềm Điềm nói lời này thì gật đầu.
"Đương nhiên là có, chờ ta đi lấy cho các ngươi." Tô Ngưng Nguyệt nói xong thì đem đất bọn họ lấy được trên núi đặt bên cạnh Điêm Điềm.
"Cho các ngươi, còn có rất nhiều." Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điềm Mật Mật.
Điềm Điềm Mật Mật rất vui khi nghe những gì Tô Ngưng Nguyệt nói.
"Vậy thì chúng tôi không khách khí nữa!" Điêm Điêm và Mật Mật đồng thanh nói.
"Mau ăn đi."Tô Ngưng Nguyệt cười nhìn bọn họ nói.
Cứ như vậy, bọn họ vui vẻ ăn đất.
"Ta chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày thú cưng mà ta nuôi sẽ là huyết sâm, một loại nhân sâm có thể đi lại và biết nói chuyện đấy!" Tô Ngưng Nguyệt thâm nghĩ.
Lúc này Hàn Vũ Đồng trở vê phòng đang nằm trên giường.
Nàng đang suy nghĩ vê những gì thừa tướng nói hôm nay.
"A Mai sao có thể ngu ngốc như vậy chứ, suy nghĩ nhiều thế làm gì? Chuyện này chỉ cần hỏi ta là có thể giải quyết được rồi. Chẳng lẽ nàng ta vẫn còn ôm hận chuyện ngày đó sao?" Hàn Vũ Đồng tự hỏi. Dù sao đi nữa, khi nàng biết A Mai tự sát và không phải bị người khác giết, nàng cảm thấy gánh nặng giảm bớt đi rất nhiều.
Hàn Vũ Đồng suy nghĩ một chút rồi ngủ, nàng vốn đã ngủ say không ngờ rằng Thiên Vũ Hàn lại xảy ra chuyện.
Sáng hôm sau, hoàng đế khẩn trương triệu Thiên Vũ Hàn đến.
Hắn vừa tỉnh dậy thì nghe thấy có người vội vàng gõ cửa, thấy thế hắn liên cau mày.
"Mời vào." Thiên Vũ Hán biết nếu không có chuyện gì gấp thì sáng sớm sẽ không có người quấy rầy hắn.
"Vương gia, hoàng đế phái người thông báo ngài nhanh chóng vào cung." Lúc này quản gia nói với hắn.
Thiên Vũ Hàn nghe quản gia nói vậy liền gật đầu."Ta biết, ngươi đi xuống trước đi."
Quản gia rời khỏi phòng hắn.
"Vương gia xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao hoàng đế lại khẩn trương gọi ngài vào cung? Chẳng lẽ ngài đã làm sai chuyện gì ư?" Quản gia nghĩ thầm trong đầu.
Thiên Vũ Hàn có linh cảm hoàng đế đang tìm hắn vì những chuyện đã xảy ra ở thao trường.
"Chẳng lẽ có người đã nói cho hoàng đế biết chuyện này sao?" Thiên Vũ Hàn thâm nghĩ.
Hắn thu dọn đơn giản rồi rời khỏi phòng, lúc này Tiểu Lục nghe được ở đâu đó hoàng đế muốn gặp Thiên Vũ Hàn.
Hắn ta vội vàng đi đến phòng của Thiên Vũ Hàn, khi đến nơi thì phát hiện ra hắn không có trong phòng.
"Vương gia đi đâu rồi?" Lúc này Tiểu Lục nhìn thấy một nha hoàn đi ngang qua, liền hỏi.
Nha hoàn thấy hắn ta lo lắng như vậy liền vội vàng trả lời.
"Vương gia vừa ra khỏi phòng, ngài ấy ra ngoài rồi." Tiểu Lục nghe vậy, vội vàng chạy ra cửa.
Thiên Vũ Hàn vừa định lên xe ngựa thì thấy Tiểu Lục chạy tới.
"Xảy ra chuyện gì? Vội vàng như vậy?" Thiên Vũ Hàn nhìn hắn ta nói.
Khi Tiểu Lục nghe vậy liền nhìn hắn: "Vương gia, Tiểu Lục sẽ cùng ngài vào cung."
Thiên Vũ Hàn cau mày.
"Ở trong phủ, không được phép đi đâu hết!" Hắn nói với Tiểu Lục.
Thiên Vũ Hán lo lắng hắn ta vào cung sẽ gây ra phiền toái.
Không ngờ Tiểu Lục lại không nghe lời hắn mà lại còn nói: "Bệ hạ, Tiểu Lục nhất định phải vào cung cùng ngài, đề phòng lỡ hoàng đế tìm ngài vì chuyện xảy ra ở thao trường..."
"Ta nói lại lần nữa, trở về đi!" Thiên Vũ Hàn nói với Tiểu Lục.
Khi Tiểu Lục nhìn thấy Thiên Vũ Hàn như vậy, hắn ta liền biết Thiên Vũ Hán làm như vậy là vì hắn ta, hắn ta đang định nói gì đó nữa thì quản gia đi ra ngăn cản.
"Mau trở về đi, đừng chọc vương gia tức giận." Quản gia nói với Tiểu Lục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận