Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 664: Bắc Minh Phu Nhân (2)

Chương 664: Bắc Minh Phu Nhân (2)Chương 664: Bắc Minh Phu Nhân (2)
Hôm nay gặp được ngươi, ta cuối cùng cũng biết thế nào là duyên phận, chỉ liếc mắt thôi liền đã thấy thích rồi, muốn ngươi làm nữ nhi của ta, không biết liệu ngươi có nguyện ý?”
Thấy nương mình nói vậy, sắc mặt Bắc Minh liền tái nhợt, hắn ta không ngờ mẫu thân mình thông minh như vậy lại không nhìn ra hắn ta có ý với Ngưng Nguyệt, nếu đã biết tâm tư của mình, vì sao lại muốn nhận Ngưng Nguyệt làm dưỡng nữ đây, vê sau mình là ca ca nàng, sao còn cưới nàng được?
Tô Ngưng Nguyệt là người thông minh, nàng cũng nhìn ra Bắc Minh phu nhân ý không ở trong lời, nhưng mà nàng cũng không có cự tuyệt, dù sao ý này cũng hợp với ý nàng, nàng không phải kẻ ngốc, sao không nhìn ra tâm tư của Bắc Minh.
Nhận Bắc Minh phu nhân làm nghĩa mẫu, về sau vẫn có thể cùng nhau làm ăn, đồng thời còn có thể loại bỏ tâm tư của Bắc Minh đối với nàng. Không thể không nói, điều này khiến nàng cảm thấy động tâm.
"Bắc Minh phu nhân muốn nhận ta làm dưỡng nữ, ta còn cầu mà không được, ai mà chẳng biết có biết bao người muốn làm dưỡng nữ của Bắc Minh phu nhân. Nhưng chuyện lớn như vậy, ta không thể tự mình làm chủ được, dù sao vẫn còn có trưởng bối trong nhà, không biết ta có thể về nhà hỏi ý kiến trưởng bối trong nhà, sau đó lại trả lời Bắc Minh phu nhân thì thế nào?"
Sau khi nghe xong lời này, ánh mắt Bắc Minh phu nhân càng nhiều thêm sự tán thưởng, cô nương này là người rất thông minh, tuy vậy cũng không tự cho mình là thông minh.
Bắc Minh vốn tưởng mẫu thân mình chỉ đùa giỡn cho vui, ai dè Tô Ngưng Nguyệt cũng đồng ý lời đề nghị này, hắn ta mặt cắt không còn giọt máu, sắc mặt tái đi trắng bệch.
"Tô tiểu thư..." Bắc Minh hét lên. Bắc Minh phu nhân võ vỗ hắn ta, nói:
"Gọi Tô tiểu thư làm gì, sau này đều là người một nhà cả, có khi Ngưng Nguyệt lại trở thành muội muội của con đó."
Bắc Minh phu nhân là người thông minh, bà ta cũng biết rõ tâm tư nhỉ tử nhà mình. Nhưng cũng bởi vì đã biết nên bà ta mới làm chuyện như vậy, thay vì để nhi tử mình rơi vào mối tình cảm này cả đời thì bà ta thà trực tiếp chọc thủng mộng đẹp này trước còn hơn. Cho dù đứa con này có hận bà ta đi nữa thì cũng chẳng sao.
Nhà Bắc Minh nhiều đời theo nghiệp kinh doanh buôn bán, tiền bạc đối với họ không tính là gì cả, thứ mà họ không có chính là xuất thân. Vậy nên, phụ thân của Bắc Minh luôn có ý định để nhi tử của mình cưới nữ nhi nhà quan gia để có thể thay đổi được huyết mạch đời sau.
Đúng vậy, tuy Tô Ngưng Nguyệt là người thông minh, cũng có thể đảm đương danh vị nữ chủ nhân của Bắc Minh. Thế nhưng, đừng nói đến thân phận của hắn ta không phù hợp, mà căn bản nàng không hề thích nhi tử ngốc nghếch kia của bà ta. Chỉ có mỗi mình nhi tử ngốc kia vẫn còn tưởng Tô Ngưng Nguyệt đối xử với mình khác biệt.
Sau khi hàn huyên xong, Tô Ngưng Nguyệt liền nói:
"Bá mẫu, ta còn có việc phải xử lý, ta xin đi trước.
Bắc Minh công tử, hẹn gặp lại."
Bắc Minh phu nhân mỉm cười gật đầu:
"Đi đi, Ngưng Nguyệt đã bận rồi thì chúng ta không quấy rầy ngươi nữa."
Bắc Minh sắc mặt tái nhợt, gật đầu:
"Chúng ta lần sau lại nói chuyện."
Đợi sau khi Tô Ngưng Nguyệt đi hẳn, Bắc Minh mới quay qua nhìn mẫu thân mình, nụ cười trên mặt mẫu thân đã hoàn toàn biến mất. Sau đó, Bắc Minh hỏi bà 1a:
"Nương, vì sao vậy?”
"Vì sao là sao?" Bắc Minh phu nhân biết rõ còn cố hỏi.
Bắc Minh đành nhịn cơn bực tức xuống mà hỏi bà ta:
"Vì sao nương muốn nhận Ngưng Nguyệt làm dưỡng nữ? Rõ ràng nương biết tâm tư của con đối với nàng. Nương, người không muốn con có được hạnh phúc sao?"
Bắc Minh phu nhân bình tĩnh nhìn chằm chằm nhỉ tử nhà mình, trong ánh mắt dường như chất chứa nỗi niềm gì đó. Bắc Minh bị mẫu thân nhìn chằm chằm, có chút kỳ quái hỏi bà ta:
"Nương, sao nương lại nhìn con như vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận