Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 855: Tranh Cãi (2)

Chương 855: Tranh Cãi (2)Chương 855: Tranh Cãi (2)
Quả nhiên nam nhân đều là móng heo lớn không thể tin, suy tưởng thức ăn trong miệng thành người nào đó mà dốc sức cắn.
Một người muốn làm hái hoa tặc lúc tiến vào liền nhìn thấy nữ nhân nào đó miệng đang hung hăng cắn đồ ăn, khóe miệng hơi hơi co quắp thoáng cái.
Thời điểm có người đi vào Tô Ngưng Nguyệt đã phát giác ra nhưng nàng không có ngẩng đầu ngay lập tức, vẫn không nhanh không chậm uống cháo trắng, chỉ là một tay khác đang siết chặt cây trâm ban nãy để trên bàn, giữ sức chờ xuất thủ.
Lúc người đi vào, chợt ngẩng đầu nhanh chóng đâm cây trâm trong tay vào người nào đó, tia lửa điện dao động ở giữa, người không đúng đắn trong chớp mắt bắt lấy đôi tay không an phận này.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt mới nhìn thấy người tới chính là Thiên Vũ Hàn, cái người mà ban ngày lãnh khốc kia.
Mạnh mẽ giằng tay ra, tâm mắt nhìn thẳng vào đôi mắt Thiên Vũ Hàn.
“Chàng tới làm gì?" Lạnh nhạt nói với Thiên Vũ Hàn.
"Ta còn không thể tới sao?" Thái độ Tô Ngưng Nguyệt làm hắn cảm thấy rất không thoải mái, ngữ khí nói chuyện cũng có phần nâng cao.
Vốn dĩ Tô Ngưng Nguyệt đối với thái độ Thiên Vũ Hàn bộc phát hôm nay có chút thương tâm với sinh khí, hiện tại Thiên Vũ Hàn dùng giọng điệu này nói với mình như vậy lại càng tức giận hơn. Khẩu khí càng không tốt.
"Ai có thể quản chàng nha, ở đây chàng là lớn nhất, nơi nào không thể đi a! Ta làm sao dám quản chàng a?" Tô Ngưng Nguyệt nhàn nhạt nói, trên mặt không có chút biểu tình nào.
Vì biết rõ chuyện gì xảy ra nên khi Thiên Vũ Hàn đi tới nơi này mới không mang theo bất luận người nào đến, chính là muốn người khác không chú ý nên len lén tới, không bắt được hung thủ lại liên lụy Tô Ngưng Nguyệt, tâm tình hắn vẫn luôn không tốt lắm, đi tới nơi này lại bị Tô Ngưng Nguyệt coi nhẹ, tâm trạng hắn đặc biệt không tốt.
"Hôm nay trẫm tới không phải để huyên náo với nàng, sự việc hôm nay rốt cuộc là thế nào?" Ngay cả "trãm" cũng đều dùng tới, lúc bình thường tuyệt đối không dùng "trâm'" với Tô Ngưng Nguyệt, lần này dùng tới, xem ra là thực sự tức giận.
Nghe Thiên Vũ Hàn chất vấn, trong lòng Tô Ngưng Nguyệt càng khó chịu.
"Ta nói không phải ta, chàng tin tưởng không?" Tô Ngưng Nguyệt nhìn thẳng vào mắt Thiên Vũ Hàn, cẩn thận nhìn dao động trong mắt hắn.
Thiên Vũ Hàn lãnh lãnh nhìn Tô Ngưng Nguyệt không nói gì.
Nhưng mà Tô Ngưng Nguyệt đã biết câu trả lời của hắn, có chút thất vọng cúi đầu,
Bầu không khí bên trong phòng dường như dừng lại, ai cũng không nói chuyện.
Sau lần tan rã không vui đó, cuộc sống Tô Ngưng Nguyệt không có gì khác biệt với thường ngày, trong cung chỉ nhiêu hơn những lời đồn đãi vô căn cứ, đại đa số đều nói Hoàng hậu nương nương là một người vô cùng đố ky, bởi vì Hoàng thượng sủng ái Dật phi nhiều hơn một chút mà thôi, Hoàng hậu liền hạ độc Dật phi, làm hại Dật phi bây giờ còn chưa có tỉnh lại. Sau đó lời đồn đãi càng thêm gay gắt, truyền ra đủ loại khác nhau, có cái gì mà Hoàng hậu thật ra là một người giả nhân giả nghĩa, ở trước mặt mọi người giả bộ hiên lành độ lượng nhưng sau lưng lại đâm một đao, chờ chờ mọi lời bịa đặt tùy ý loan truyền trong cung càng ngày càng dơ bẩn nghe không lọt tai nổi.
"Này! Ngươi biết không, Hoàng hậu nương nương của chúng ta chính là hung thủ độc hại Dật phi nương nương." Phía sau nhà bếp ngự thiện phòng hai tiểu nha hoàn đang trang trí điểm tâm khe khẽ nói nhỏ với nhau.
"Biết a, hiện tại cũng lan truyên rằng Hoàng hậu ghen ghét Dật phi nương nương được Hoàng thượng sủng ái mới hạ thủ với Dật phi nương nương." Một tiểu nha hoàn khác tiến tới bên tai nha hoàn kia len lén nói.
"Hoàng hậu nương nương thật sự quá tàn nhẫn rồi." Vừa nói vừa nhìn xung quanh một chút mới nói tiếp: "Nghe nói bởi vì Dật phi nương nương mang thai nên Hoàng hậu nương nương mới hạ thủ."
Một nha hoàn khác kinh ngạc nhìn nàng: "Có thật không?”
"Đương nhiên là thật a." Một đứa nha hoàn khác đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận