Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 691: Giáo Huấn (2)

Chương 691: Giáo Huấn (2)Chương 691: Giáo Huấn (2)
Tô Ngưng Nguyệt thật ra vẫn chưa nghĩ xong nên đối mặt với người nhà thế nào, nhưng mà, sớm muộn gì cũng phải gặp thôi, nàng gật gật đầu, nói: "Ừm, A Hồi tỷ tỷ, ta biết rồi."
Nghe nàng phải rời đi, Đại Quận Chúa cũng rất lưu luyến: "Ngưng Nguyệt di di, người không thể không đi sao?"Tô Ngưng Nguyệt nắn nắn khuôn mặt nhỏ nhắn bầu bĩnh của bé con, sau đó mở túi vải nàng mang về ra, lấy mấy món đồ trong đó đưa hết cho con bé. Đó đều là những thứ ở đây không có, cho dù lại Đại Quận Chúa cũng là lần đầu nhìn thấy. Đại Quận Chúa rất yêu thích.
Nàng xoa xoa đầu Đại Quận Chúa: "Bé ngoan, chăm sóc tốt cho Mẫu Phi nhé, di di mấy hôm nữa lại tới thăm con."
Lý Duyệt Dĩnh đề nghị đưa Tô Ngưng Nguyệt về nhà, Tô Ngưng Nguyệt không có từ chối, hai người cùng nhau ngồi lên xe ngựa, Lý Duyệt Dĩnh hỏi: "Ngưng Nguyệt, nếu như bọn họ thật sự không trả đồ lại thì phải làm sao?"
"Nếu không trả lại, chúng ta liền tới đòi Bệ Hạ, tìm Bệ Hạ phân xử thôi."
Lý Duyệt Dĩnh tuy nghe vậy rất không đáng tin, nhưng mà nàng ấy vân lựa chọn vô điều kiện tin tưởng Tô Ngưng Nguyệt. Tô Ngưng Nguyệt nói được thì chắc chắn sẽ được thôi.
"Ngưng Nguyệt, muội nói xem sao cái gan của muội lại to thế nhỉ, lúc ra khơi, muội cũng không sợ sao?"
"Sợ chứ, chắc chắn là sợ rồi, nhưng mà, sợ cũng phải đi thôi, ta biết nữ hài tử thực ra rất ít người có thể được tự do, lúc nhỏ thì quá nhỏ, lớn hơn một chút liền là các kiểu không được tuỳ tiện ra ngoài chơi, sau khi gả đi, vậy thì không cần nói nữa rồi. Cho nên, khi đó ta chỉ là không cam tâm sống một đời yên ả không có tiếng tăm gì như vậy.
Không muốn cuộc sống của mình quá bình ổn. Tỷ nói, nếu như cả đời cứ theo tuần tự mà diễn ra như vậy, chẳng phải chẳng thú vị chút nào sao? Cho nên, Duyệt Dĩnh tỷ, ta rất bội phục tỷ đó. Không phải ai cũng có thể nhìn thoáng được như tỷ đâu."
Lý Duyệt Dĩnh chỉ cười cười, cũng không nói gì.
"Đúng rồi, bây giờ ca ca của muội dựa vào nhạc phụ của hắn, đã trở thành quan viên Tam phẩm rồi, bây giờ đã là Thị Lang bộ Lại rồi đó, bây giờ, muội đã trở thành tiểu thư nhà Thị Lang rồi đó, sau này chiếu cố nhiều hơn nhé."
"Ha ha ha, không dám không dám, ta sợ tỷ dẫn người đến cửa lắm đó. Nào dám chiếu cố tỷ cơ chứ."
Thật ra, nàng còn có chút sợ hãi, dù sao ca ca, còn có nương, nhất định sẽ không có chuyện gì, nhưng mà vị tẩu tử kia của nàng, cũng không biết là người thế nào, sẽ làm ra những chuyện gì. Nhỡ đâu, mình không được tẩu tử yêu thích, vậy phải làm sao đây.
Haiz, chính mình về nhà cũng không dám nói với người khác, chỉ sợ đến lúc đó mọi người bị doạ ngốc thì không ổn lắm, thôi bỏ đi, nhỡ đâu tẩu tử của nàng không thích nàng, dù sao mình cũng có tiền, liền mua một căn nhà ở Kinh Thành, ở một mình vậy. Còn tự do hơn, nhưng mà chỉ sợ mẫu thân nàng không đồng ý thôi.
Thật ra, không thể không nói, Tô Ngưng Nguyệt thật sự là nghĩ nhiều rồi, Chương Dự cũng không phải kiểu người xem thường người khác như thế, nhiều năm như vậy, bà bà nhà nàng ấy cũng không gây gổ gì, tôn tử tôn nữ bà đều trông nom giúp, nhưng khi nàng ấy dạy dỗ con, bà cũng không can thiệp quá nhiều, cho nên, trước mắt chúng sống cũng rất hoà thuận.
Nhưng đối với tiểu cô nương chưa biết rõ Tô Ngưng Nguyệt này, tuy rằng số lần gặp qua không nhiều, nhưng cũng có thể nhìn ra, không phải là người kén chọn. Cho nên, nàng ấy cũng rất yên tâm. Hơn nữa, nàng làm ăn còn rất lợi hại, nàng ấy còn muốn theo nàng học hỏi nhiều hơn ấy chứ.
Hơn nữa, tiểu cô tử có tiên, sẽ không để cho nàng ấy chịu thiệt đâu, trượng phu nhà nàng ấy nói rồi, nếu như không có tiểu cô tử, hắn ta đã sớm chết đói rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận