Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 347: Cùng Nhau Tiến Cung

Chương 347: Cùng Nhau Tiến CungChương 347: Cùng Nhau Tiến Cung
Khi nhận bộ y phục đó từ tay của Hàn Vũ Đồng trong lòng của A Nhã liền nghĩ, không biết nên nói những lời cảm kích gì.
"Tiểu thư không phải như những gì bên ngoài nói, khiến người ta phải sợ hãi, vậy vì sao bọn họ lại loan truyền những lời nói xấu về tiểu thư như vậy?" Lúc này A Nhã cảm thấy có chút muốn vì Hàn Vũ Đồng mà đứng ra bênh vực kẻ yếu.
"Sao vẫn còn đứng đó nữa? Mau mặc vào đi, mặc vào xong thì chúng ta vào cung.
"Tiểu thư A Nhã sẽ thay y phục ngay đây." Cứ như vậy, sau khi A Nhã thay xong y phục thì Hàn Vũ Đồng liên mang theo nàng ấy cùng nhau rời khỏi Phủ Thừa tướng mà đi vào trong cung.
Lúc này ở Lĩnh Nam, Tô Ngưng Nguyệt cùng Tô Thần hai người một trước một sau đang đi trên đường.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy bộ dạng chán nản của Tô Thần như thế thì trong lòng có chút không nỡ với Tô Thân. Cho nên Tô Ngưng Nguyệt vội vàng đi tới trước mặt của Tô Thần.
"Tiểu Thần đệ sao thế? Có chuyện gì thì cứ nói với tỷ tỷ, đừng một mình giữ trong lòng."
Tô Thần nghe được lời này của Tô Ngưng Nguyệt nói liền nhìn vê phía Tô Ngưng Nguyệt đang ở bên cạnh.
Tô Thần thở dài.
"Tỷ tỷ, Tiểu Thần không muốn đến học đường học tập."
"Tại sao." Tô Ngưng Nguyệt vội vàng hỏi Tô Thần.
Tô Thân sau khi nghe được những lời này của Tô Ngưng Nguyệt liên tiện thể kể cho Tô Ngưng Nguyệt nghe về chuyện hôm qua xảy ra ở học đường. "Tiểu Thần, thực ra chuyện này tỷ đã biết rồi, và tỷ cũng biết vết cắt trên bàn học đó không phải là đệ làm, tỷ tin đệ, nếu chỉ vì chuyện này mà đệ không muốn đến học đường học nữa, vậy thì nương sẽ rất buồn đó." Tô Ngưng Nguyệt nhìn Tô Thần ở bên cạnh mà nói.
Tô Thần không ngờ rằng Tô Ngưng Nguyệt lại biết chuyện của ngày hôm qua.
"Tỷ tỷ." Tô Thần nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
"Tỷ tỷ, đệ sợ chuyện này sẽ bị Tô Liệt bọn họ nói ra."
"Sợ gì cơ? Nếu thật sự là huynh ấy làm, thì tỷ sẽ đi tìm huỳnh ấy để tính sổ, tỷ đảm bảo lần sau huynh ấy gặp đệ nhất định sẽ đi đường vòng!"
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy tính cách của nguyên túc chủ cũng cực kỳ yếu đuối.
"Lẽ nào nói hai tính cách của tỷ đệ bọn họ, đều là như vậy sao?" Tô Ngưng Nguyệt trong lòng thâm nghĩ.
Thực ra điều mà Tô Ngưng Nguyệt không biết là nguyên túc chủ và Tô Thần hai tính cách của bọn họ đều là nhẫn nhục chịu đựng, nếu như bị bắt nạt thì họ sẽ không dám nói gì, nhưng nếu bị bức ép họ mới tiết ra cơn tức giận.
"Tỷ tỷ, chúng ta không cần đi nữa."
"Không được! Hôm nay đệ phải theo tỷ đến học đường để tìm thầy dạy học giải thích rõ ràng chuyện này, đã không phải vết cắt do đệ làm, vậy vì sao phải chạy trốn kia chứ! Đệ càng chạy trốn mọi người càng cho rằng đệ là người phạm lỗi, vì sao phải cho những người đó cơ hội như thế chứ..."
"Tỷ tỷ đệ cùng tỷ đến học đường." Qua một lúc sau, Tô Ngưng Nguyệt nghe được Tô Thần nói lời này liền đưa tay sờ sờ vào đầu của Tô Thần.
"Đây mới đúng là đệ đệ của Tô Ngưng Nguyệt ta chứ." Cứ như vậy mà Tô Ngưng Nguyệt đã cùng Tô Thần hai người cùng đi đến học đường.
Khi Tô Ngưng Nguyệt bọn họ bước vào, sau đó liền nhìn thấy thầy dạy học đang dạy bài cho bọn trẻ.
Lúc này Tô Thần nhìn vê Tô Ngưng Nguyệt đang ở bên cạnh.
"Tỷ tỷ, chúng ta vào trong một lúc nhé, để đợi thầy dạy xong bài nha."
Tô Ngưng Nguyệt nghe được những lời này của Tô Thần nói thì tiện thể kéo Tô Thần sang một bên.
"Đệ đợi ở đây nhé, tỷ đi vào gọi ông ấy rat"
Nghe được Tô Ngưng Nguyệt nói xong thì Tô Thần vội vàng kéo Tô Ngưng Nguyệt.
Nhưng không ngờ nó lại không ngăn cản, mà chỉ nhìn Tô Ngưng Nguyệt đi vào.
Đúng lúc này thầy dạy học cũng nhìn thấy được bộ dạng tức giận của Tô Ngưng Nguyệt đang xông vào và trực tiếp đi về phía của ông ấy.
Thầy dạy học đó khẽ cau mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận