Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 617: Kế Tiếp (2)

Chương 617: Kế Tiếp (2)Chương 617: Kế Tiếp (2)
Chỉ là con người, mỗi khi có chuyện xảy ra thì không bao giờ tự suy xét lại mình mà chỉ đổ lỗi cho người khác.
Khi Văn Phi trở về tới nhà thì tất nhiên là lại xảy ra một cuộc chiến tranh. Mặc dù Văn đại ca và Văn đại tẩu rất tức giận, nhưng những người còn lại trong nhà đều thở phào nhẹ nhõm, bởi vì một gia đình không mấy giàu có mà muốn cung cấp cho một người đọc sách là điều thực sự rất khó khăn. Mặc dù vừa mới bắt đầu người trong nhà cũng sẵn lòng, dù sao có được một người làm quan thì bọn họ sẽ được rất nhiều chỗ tốt.
Sau này, khi cuộc sống của gia đình ngày càng khó khăn, khiến cho loại chấp niệm này càng lúc càng lớn. Tuy nhiên, coi như mục tiêu bây giờ của họ đã tan vỡ nhưng đối với bọn họ mà nói, trong lòng cũng đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Hiện tại người mà Văn đại ca và Văn đại tẩu hận nhất chính là Tô Ninh Nguyệt, sau đó chính là Văn thị. Kỳ thực Tô Ninh Nguyệt hoàn toàn không quan tâm có bao nhiêu người đang hận nàng, bọn họ hận là quyền của bọn họ, còn nàng chỉ quan tâm đến chính mình thôi.
Trên thực tế, điều mà Văn đại ca không biết chính là sau ngày hôm đó, Văn thị vừa trở về nhà là đã lâm bệnh nặng. Mà chuyện Văn thị thực sự không nghĩ tới chính là thời gian lâu như vậy rồi, vẫy mà người nhà mẹ đẻ của bà ta càng ngày càng không biết xấu hổ như thế.
Ngày hôm đó, ngay tại lúc bà ta nhìn vào ánh mắt của đại chất nữ nhà mình, trong lòng đã thực sự cảm thấy nếu chính mình chậm thêm một bước nữa, rất có thể là đại chất nữ nhà mình sẽ mang cả bà ta cùng nhau đưa đi gặp quan. May mắn, may mà bản thân đã rời đi sớm.
Nghe nói người nhà mẹ đẻ của bà ta không những bị đánh gậy mà còn phải ngồi tù một tháng, đại chất tử Văn Phi cũng bị học viện cho thôi học. Kỳ thật nếu để bà nói thì đây đều là xứng đáng, đại chất tử kia có thể đọc ra thứ gì, còn không bằng lấy chút tiền đó đi ra ngoài ăn ngon uống tốt có phải hơn không. Hiện tại thì theo ý kiến của bà ta, đây chính là lối thoát tốt nhất.
Văn thị không cảm thấy mình có lỗi, mà ngược lại còn cho rằng chính mình đã cho người nhà mẹ đẻ một con đường mới khác. Có lẽ sự vô liêm sỉ này có thể truy ra được, quả nhiên là người cùng một nhà, mặt hàng giống hệt nhau.
Tất nhiên, Văn thị không phải là người duy nhất đổ bệnh mà còn có bà mối Vương, sau khi bà ta trở về nhà cũng lập tức đổ bệnh. Mặc dù những người khác đều hỏi bà ta ở nhà họ Tô đã xảy ra chuyện gì mà khiến chính mình thành ra cái dạng này.
Nhưng bà mối Vương lại không hề nhắc tới, giống như ngày đó bà ta không đến nhà họ Tô vậy, dù sao bà ta cũng đã hạ quyết định, sau này mình sẽ không bao giờ làm bà mối cho nhà họ Văn nữa, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chính mình phải dùng bao nhiêu cái mạng mới đủ để đổi đây.
Từ khi phải chịu đựng những điều tốt đẹp nhất mà Văn gia gây ra, Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy mình vẫn rất bình thường. Vì thế nàng quyết định cho mình nghỉ ngơi vài ngày để thư giãn. Hơn nữa, quần áo và đồ trang sức trong nhà đều bị lấy đi nên nàng muốn đến thị trấn mua một ít đồ rồi quay lại.
Tất nhiên là nương nàng cũng đi. Vì vậy, hai người phụ nữ nghĩ đến việc cùng nhau đến huyện Thanh Phong.
Diêu Xuân nghĩ rằng quần áo của con trai mình cũng đã không còn nên đã rủ Tô Mộc đi cùng.
"Mộc Nhi, quần áo của con cũng không còn nữa, chúng ta cùng đi may thêm cho con một vài bộ quần áo đi. Con xem, bình thường thời gian của con không có nhiều, lần này chúng ta đi thì may thêm mấy bộ quần áo."
Tô Mộc không khỏi giật giật khóe miệng, hắn đã là một người đàn ông trưởng thành, sao mẹ hắn lại suốt ngày suy nghĩ nên mặc quần áo cho hắn như thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận