Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 853: Điều Tra (2)

Chương 853: Điều Tra (2)Chương 853: Điều Tra (2)
"Đúng, hai phe đều thương vong vô cùng nghiêm trọng, mặc dù không có người bỏ mạng nhưng đôi bên cũng là chật vật không chịu nổi, dáng vẻ..." Nói tới chỗ này Vương công công có chút nói không nên lời, bởi vì một đám công tử kia trong ngày thường cũng là bộ dáng áo mũ chỉnh tê hào nhoáng lấy phong thái tốt nhất ra cửa, chưa bao giờ... hừm... y phục không đủ che thân thế này.
Thiên Vũ Hán thanh âm hừ lạnh: "Nên để cho đám đệ tử nhà giàu sang quyền quý này nhận chút giáo huấn, trong ngày thường từng người một không sợ trời không sợ đất hôm nay chỉ ẩu đả chút mà thôi liền có thể khiến bọn họ nhếch nhác không chịu nổi, xem ra là nên để cho bọn họ được huấn luyện thật tốt."
"Đúng vậy, bây giờ bọn họ đang ở bên ngoài, bọn họ đều..."
"Muốn ta phân xử cho đúng không? Ngươi để cho bọn họ vào đi."
"Vâng.
Thiên Vũ Hàn xoa xoa mi tâm, mấy ngày qua quá nhiều việc, sự tình lại phát sinh quá phức tạp làm hắn cũng có chút mệt mỏi không chịu nổi. Đặc biệt là chuyện của Nguyệt Nguyệt, hắn nhất định sẽ truy cứu tới cùng, đừng để cho hắn biết là ai nếu không... Cho dù là ai chăng nữa cũng sẽ khiến người đó thừa sống thiếu chết, ánh mắt thâm thúy lóe lên một luồng sát khí lại rất nhanh mất đi dường như chưa từng xuất hiện.
Tiếng ồn ào nơi cửa lớn dần phủ lên đầu có hơi căng đau, Vương công công nhìn thấy ánh mắt Thiên Vũ Hàn lạnh lùng nhìn vê đám công tử nhà giàu đang tranh cãi âm ï cùng sứ thân Nam Lăng và thập nhất hoàng tử mặc y phục không đủ che đậy thân thể, cũng biết Hoàng thượng không kiên nhẫn nổi liền ho khan hai tiếng, lúc này đám người kia mới phản ứng được đang ở trong ngự thư phòng của Hoàng thượng. Thêm vào ánh mắt Thiên Vũ Hàn lạnh như băng nhìn bọn họ, bên trong ngự thư phòng lập tức lặng ngắt như tờ. "Thứ tử Tây Bắc hầu Trần Chiêu khấu kiến Hoàng thượng, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
"Thứ tử Nam Dương hầu"
"Sứ thân Nam Lăng bái kiến hoàng đế." Sứ giả của Nam Lăng mặc dù có chút thảm hại nhưng lễ tiết cơ bản vẫn phải làm, chỉ có một người ngoại lệ, tỷ như vị thập nhất hoàng tử Nam Lăng này liền bĩu môi không thèm hành lễ với Thiên Vũ Hàn như những người khác.
"Bệ hạ, mời người giải thích cho ta một câu hợp lý, nếu không chúng ta liền lập tức trở về Nam Lăng."
Thiên Vũ Hàn cũng không đáp lại lời khiêu khích của thập nhất hoàng tử mà nói với sứ thân Nam Lăng: "Đây chính là thành ý của các ngươi sao?"
Thời điểm mặt sứ giả Nam Lăng đầy lúng túng đang chuẩn bị trả lời thì Thiên Vũ Hàn lên tiếng.
"Các ngươi nếu muốn phân xử đúng sai thì có thể ăn mặc thỏa đáng rồi hãng tiến vào nơi này hay không, đây là sự tôn trọng đối với nước ta, còn nếu các ngươi luôn mang theo thành ý như thế tới, vậy thì mời trở về đi."
"Chúng ta... Thập nhất hoàng tử đang chuẩn bị mở miệng liền bị người bên cạnh kéo lại. Hắn vốn là muốn bộc phát tính tình nhưng vẫn nhịn xuống, hắn biết thời điểm bây giờ đây nhất định phải chú ý thân phận của mình, không thể tùy tùy tiện tiện có hành động thiếu suy nghĩ nào!
Thiên Vũ Hàn nhìn thấy một màn này liền nháy mắt ra hiệu Vương công công.
Trong Trường Nhạc cung, Tô Ngưng Nguyệt lẳng lặng ngồi trước bàn trang điểm không có bất kỳ động tác nào, chỉ lặng lẽ ngắm nhìn nữ nhân ở trong gương kia, môi không có tươi tắn, sắc mặt cũng tái nhợt vô lực không một tia sinh lực hay năng lực giải quyết vấn đề như thường ngày.
Tô Ngưng Nguyệt trầm tư suy nghĩ chuyện xảy ra hôm nay, Dật phi cứ như vậy trúng độc còn là sau khi bọn họ phát sinh mâu thuẫn, hơn nữa độc phát vừa lúc đang trước mặt Thiên Vũ Hàn, điều kỳ lạ này nghiễm nhiên không khỏi khiến Tô Ngưng Nguyệt hoài nghi chuyện này có người đẩy đằng sau.
Nhưng mà thực sự làm cho nàng bực bội không phải bị mọi người hiểu lâm mà là việc bị hắn hiểu lâm, nhớ tới ánh mắt hắn nhìn nàng hôm nay kia lạnh như băng không có chút tình cảm nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận