Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 857: Hiểu Lầm (2)

Chương 857: Hiểu Lầm (2)Chương 857: Hiểu Lầm (2)
Người khác đều có thể không tin nàng nhưng chỉ riêng hắn là không thể. Nàng biết ngày hôm qua Thiên Vũ Hàn đến tìm nàng là vì thương lượng sau đó nên làm cái gì, điều này cũng có nghĩa Thiên Vũ Hàn đã ngầm thừa nhận đây là nàng làm khiến cho nàng càng thất vọng, cũng để cho nàng không chấp nhận nổi nam nhân của nàng lại không tín nhiệm nàng.
Tố Trinh chân chừ nghĩ có cần nói tin tức vừa mới nghe được cho Tô Ngưng Nguyệt hay không, không biết có nên mở lời hay không, nàng cảm thấy không nói thì tựa như lừa dối chủ tử của mình mà nói ra có thể sẽ càng khiến chủ tử bực bội. Cân nhắc hồi lâu Tố Trinh quyết định hay là nói đi, coi như hiện tại chủ tử đang khó chịu nhưng sau này mới hiểu rõ thì sẽ càng đau buồn hơn.
"Nương nương, thời điểm mới vừa rồi nô tỳ đi ngự thiện phòng nghe nói, nghe nói." Tố Trinh ngập ngừng cũng không biết bắt đầu nói thế nào, điều này thực sự là có phần khó mở miệng.
"Làm sao rồi, còn có lời gì không thể nói với ta?" Tô Ngưng Nguyệt khẽ mỉm cười.
"Nô tỳ nghe bọn họ nói, Dật phi thật ra mang thai cho nên Hoàng thượng mới có thể tức giận như vậy." Tố Trinh thận trọng từng li từng tí nói.
"Mang thai, mang thai rồi, chẳng thể trách Thiên Vũ Hàn nghĩ về ta như vậy, a!" Sắc mặt Tô Ngưng Nguyệt liền khó coi, trong nháy mắt đã nghĩ thông suốt rồi. Lúc trước Tô Ngưng Nguyệt đã nói qua như này với Thiên Vũ Hàn, nếu sau này chàng có nữ nhân khác, vậy ta liền giết nàng ta sau đó mới giết chàng, nếu chàng để cho những nữ nhân khác mang thai, trước tiên ta sẽ loại bỏ hài tử của chàng sau đó sẽ dẫn vặt chàng với nữ nhân kia từng chút một, vậy nên chàng nhớ cho kỹ, chớ nên phản bội ta a, nếu không ta cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì đâu, ta thật sự nghiêm túc đấy. Vậy mà Thiên Vũ Hàn nghĩ ta như thế, ta làm sao sẽ hạ thủ với tiểu sinh mạng vô tội chứ, tại sao chàng lại nghĩ ta làm ra những chuyện như đã từng nói với chàng trước đây a.
Tô Ngưng Nguyệt cứ ngồi ở trước bàn không nhúc nhích như vậy, tay nắm thật chặt, một giọt máu châm chậm nhỏ xuống từ ngón tay, rơi trên sàn nhà tản thành một đóa hoa xinh đẹp, mà Tô Ngưng Nguyệt dường như không có cảm giác đau đớn vậy, vẫn nắm tay thật chặt từ đầu đến cuối không hề buông lỏng.
Thiên Vũ Hàn, chàng đúng thật là nhẫn tâm a, lừa gạt ta lâu như vậy, ngay cả bọn nha hoàn đều biết duy chỉ có ta ngây ngốc bị gạt, buồn cười biết bao, vậy mà ta vẫn tin tưởng theo lời chàng nói, nực cười a. Khóe miệng Tô Ngưng Nguyệt nâng lên một nụ cười tự giếễu.
Ngự thư phòng, Thiên Vũ Hàn lặng lẽ ngồi trước án thư, nhìn tin tức đặt ở trên bàn, chân mày càng nhíu chặt hơn.
Đây đại khái là chuyện phát sinh ngay ngày hôm ấy mà Cấm Vệ quân đi thăm dò được.
Bên người Thiên Vũ Hàn còn có một người toàn thân đều là màu đen đang đứng, chính là ám vệ trực tiếp của hoàng đế.
"Ngươi một lần nữa kể lại kĩ càng tỉ mỉ quá trình xảy ra cho ta." ngón tay Thiên Vũ Hàn tùy tiện gõ mặt bàn, mắt nhìn tờ giấy kia.
"Vâng, trong lúc Dật phi đi cung Thái hậu vừa vặn gặp Hoàng hậu trên đường, vì vậy liền cùng nhau đi đến trong cung Thái hậu, không biết thế nào mà giữa hai người liền xảy ra tranh chấp ngay trên đường, mà bọn nha hoàn cũng không có đi theo phía sau hai người, chỉ là nói bọn họ đơn độc đi dạo không mang bất kỳ nha hoàn nào. Lúc đi ra, sắc mặt Hoàng hậu nhìn không phải rất tốt, thậm chí có chút âm trầm mà mặt Dật phi nhưng lộ vẻ tươi cười, theo bọn nha hoàn nói thì bọn họ có thể nghe thấy thanh âm tranh chấp nhưng cụ thể cũng không biết nói cái gì. Sau đó mỗi người liền tự đi tẩm cung Thái hậu, căn cứ theo người trong cung Thái hậu cùng với người bên cạnh Dật phi trả lời."
Bạn cần đăng nhập để bình luận