Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 996: Xin Lỗi Cô Ay 1

Lý Tuyết luôn cho rằng tất ca những gì cô ta nghe được là những lời khen ngợi và ngưỡng mộ của họ, nhưng sau đó cô ta lại bị họ coi thường vì vẻ ngoài của Lạc Tĩnh Nghiên, cô ta không muốn làm như vậy và ánh mắt cô ta nhìn vào Lạc Tĩnh Nghiên dần dần trở nên hung ác.



Cô ta có chết cũng sẽ không xin lỗi Lạc Tĩnh Nghiên!



"Cô ta nói dối. Ai biết được làm thế nào cô ta có được tắm phiếu thông hành chứ. Đồng chí tư lệnh không thể nào cho cô ta tắm phiếu được, và tôi sẽ không xin lỗi cô ta.” Lúc này Tiểu Vương vội vàng chạy tới, vốn dĩ anh ta cũng không cần vội vàng như vậy, nhưng khi nhìn thấy những người vây quanh Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết, anh ta sợ hai người gặp phiền toái nên mới sợ hãi, rồi tăng tốc lao tới.



Nhìn thấy đội trưởng cảnh vệ cũng ở đó, anh ta vội vàng hỏi: "Có chuyện gì thế? Chuyện gì đã xảy ra vậy?"



Rồi nhìn về phía bộ đồ ăn trước mặt bà nội Tiết và Lạc Tĩnh Nghiên, mỉm cười: "Xem ra tôi cũng đến không muộn, hai người còn chưa ăn xong mà.”



Nhìn thái độ thân thiện của Tiểu Vương đối với Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết, đội trưởng cảnh vệ càng tin lời Lạc Tĩnh Nghiên nói.



Khi Lý Tuyết nhìn thấy cảnh này, sự căm ghét của cô ta đối với Lạc Tĩnh Nghiên càng trở nên mạnh mẽ hơn.



Lúc này Lý Tuyết mới biết, Lạc Tĩnh Nghiên thật sự được tư lệnh cho phép vào, cô ta có năng lực gì mà được đồng chí tư lệnh ưu ái, cho cô ta tự do vào quân đội như Vậy.



Lạc Tĩnh Nghiên nói với Tiểu Vương: "Tôi và bà nội đang ăn tối ở đây thì đồng chí Lý Tuyết này đột nhiên gọi người đến và nói rằng muốn đuổi tôi ra khỏi quân đội. Tôi nói rằng tôi có phiếu thông hành do quân đội cấp cho, rồi lấy ra cho cô ta đọc nhưng cô ta vẫn không tin, cô ta hiểu lầm tôi và nhờ người bắt tôi lại, tôi muốn cô ta xin lỗi tôi nhưng cô ta nói phiếu thông hành trên tay tôi là giả. Cảnh vệ Vương, mau đến làm chứng cho tôi. Phiếu thông hành trên tay tôi có phải là giả không?”



Tiểu Vương nhìn Lý Tuyết cùng đội trưởng cảnh vệ: "Phiếu thông hành trong tay đồng chí Lạc quả thực là do chính tư lệnh chỉ huy cấp, bởi vì cô ấy đã làm được một việc lớn cho quân đội của chúng ta, được vinh dự hạng hai. Là việc lớn gì thì tạm thời tôi không thể nói cho các người biết. Hơn nữa, bởi vì có công nên cô ấy không còn là thành phần phản cách mạng nữa, nếu cần thiết có thể tiền vào quân đội tùy tiện."



Hiện tại đã xác định Lạc Tĩnh Nghiên có phiếu thông hành thật sự, đội trưởng cảnh vệ không thể ở lại đây nữa, rời đi cùng hai cảnh vệ.



Lý Tuyết vừa mới thề sẽ tố cáo Lạc Tĩnh Nghiên, bây giờ lại bị tát vào mặt, vừa rồi kiêu ngạo phách lối bao nhiêu, hiện tại lại thảm hại như vậy, quả thực là xấu hỗ.



Tiểu Vương nhìn cô ta: "Đồng chí Lý Tuyết, vì cô đã có lỗi với đồng chí Lạc, xin hãy xin lỗi cô ấy đi."



Mắt Lý Tuyết như con dao lườm anh ta, một người cảnh vệ nhỏ bé có tư cách gì để ra lệnh cho cô ta?



“Tôi không..."



Cô ta chưa kịp nói hết câu thì một người đàn ông trung niên dáng người cao gay khuôn mặt uy nghiêm bước vào.



Người này không ai khác chính là tư lệnh quân đoàn Lư, ông ấy vừa đến nơi, tất cả những người đang xem chuyện hay đều giải tán.



Ông ấy nhìn thấy Lý Tuyết cũng ở đó, đôi mắt đỏ hoe, chẳng lẽ có người bắt nạt cô ta?



Ông ấy lại nhìn Lạc Tĩnh Nghiên, cảm thấy Lạc Tĩnh Nghiên sẽ không phải loại người bắt nạt người khác, hơn nữa Lý Tuyết là con gái sư đoàn trưởng, làm sao có thể chịu đựng người khác bắt nạt mình.



"Có chuyện gì vậy?" Ông ấy nhìn Tiểu Vương hỏi. Tiểu Vương lập tức ke cho ông ay nghe toàn bộ sự việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận