Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 634: Cảnh Đẹp Chiều Tà 3

Nói ra thì đúng là sợ thật, mấy ông chồng già ở nông thôn mà đánh vợ thì đúng là bất kể nặng nhẹ, nghĩ lại mà cũng thấy sợ, dù sao đi nữa thì tạm thời mình cũng không muốn tìm chồng ở chỗ này đâu, có một chút xíu hi vọng thôi thì mình cũng muốn quay về thành phố, đợi về thành phố rồi mới tìm. "



Lạc Tĩnh Nghiên nghe tin này xong thì bỗng nhiên trong đầu lại nghĩ đến một người khác có mối quan hệ mật thiết với Lý Hồng Anh, đó chính là Trang Phi Phi.



Nếu Trang Phỉ Phỉ mà biết Lý Hồng Anh còn phải nằm trên giường dưỡng thương một thời gian, chắc chắn cô ta sẽ là người thấy phấn khích nhất, những ngày Lý Hồng anh phải dưỡng thương thì không thể nào chiếm lấy không gian của cô ta, thế thì lại cho cô ta có cơ hội thở lấy hơi.



Cô cười cười, trêu ghẹo Giang Mãn Nguyệt: "Nếu ở đây có ai mà cậu thấy thích thì phải làm sao? Thích người ta nhưng không đúng chỗ không thành người yêu được à?”



"Mình, dù sao mình cũng không có ý định tìm ở đây. Nhưng nếu thật sự mình có để ý ai, vậy thì điều kiện tiên quyết là anh ấy không được thô lỗ, không được đánh vợ, mình phải kiểm tra phẩm chất con người anh ta mới được. "Ừm, cho dù là người ở nông thôn hay là người trong thành phó, quan trọng nhất vẫn là phải xem đến phẩm chất con người. Đàn ông thích bạo lực gia đình thì cũng đâu có phân biệt nông thôn hay thành thị. "



"Hình như cậu nói cũng có lý lắm. "



Mấy câu chuyện đồn thổi ở nông thôn trước giờ lan đi rất nhanh, Trang Phi Phi cũng nghe nói vì Lý Hồng Anh bị Lưu Ái Quốc đánh nên lại bị thương mà còn gãy chân nữa, cô ta nghĩ Lý Hồng Anh lại phải nghỉ ngơi một thời gian, không thể chiếm đoạt không gian với cô ta, trong lòng cô ta thầm thở phào một hơi đầy nhẹ nhõm.



Gãy xương gãy cốt cả trăm ngày, không gian của cô ta sẽ được an toàn trong một trăm ngày này.



Vốn dĩ co ta còn định đi tìm Đại đội trưởng để lấy thư giới thiệu, mạo hiểm vào thành phố tìm chợ đen bán vật tư trong không gian, từ đó cô ta không cần phải hoảng sợ gì nữa, cứ yên ổn đợi thêm vài tháng nữa rồi tính tiếp.



Nhưng cô ta lại không biết, tin tức này hoàn toàn không chính xác, toàn là bị một truyền mười, mười truyền trăm xen lẫn rất nhiều thêm mắm dặm muối rồi mới tới tai cô ta.



Đúng là Lý Hồng Anh bị Lưu Ái Quốc đánh, nhưng cũng không bị thương nặng lắm, thậm chí từ xa còn đang nghe mấy lời mà mọi người đồn thổi nữa.



Trang Phỉ Phỉ đang hoàn toàn thả lỏng, dưới tình huống không có bất kỳ sự đề phòng nào, cô ta còn đang mừng mà không biết tới mối họa sắp ập xuống đầu mình đâu.



Nhà họ Lưu.



Lý Hồng Anh nằm trên giường đất với khuôn mặt bằm dập, cả người chỗ nào cũng xanh xanh tím tím.



Mẹ nó chứ, cô ta đang trong tháng thì mẹ Lưu không thèm chăm sóc cô ấy, không nấu cơm cho cô ta thì cũng thôi đi, còn bắt cô ta làm, còn chê trách nói cô ta ăn trứng gà trong nhà, cảnh cáo cô ta nếu không sinh ra con trai thì không được ăn trứng gà, bà ta còn giấu trứng gà đi nữa.



Chẳng qua là cô ta thấy tủi thân đối với những câu nặng lời của mẹ Lưu, mẹ Lưu đã đến trước mặt Lưu Ái Quốc khóc lóc sướt mướt tố cáo cô ta.



Lòng của Lưu Ái Quốc lúc nào cũng hướng về mẹ mình, cơ bản là không thèm quan tâm gì đến đầu đuôi sự tình, cứ nghe theo lời mẹ anh ta nói, biết mẹ anh ta thấy tủi thân, cũng mặc kệ Lý Hồng Anh có đang trong tháng hay không đã lập tức tay đắm chân đá Lý Hồng Anh rồi.



Lý Hồng Anh bị thương hơi nặng, lúc Lưu Ái Quốc không tiếp tục đánh cô ta nữa, còn bảo cô ta cố gắng nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, phải nằm trên giường vài ngày mới có thể hồi phục được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận