Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 873: Gặp Bà Nội 1

Cô ta nghiên răng nghiền lợi với Tiết Ninh Nam: "Tiết Ninh Nam, cô cố ý lừa tôi, khiến tôi mắt hết mặt mũi, cô có biết rằng, tôi Lục Bảo Châu, từ nhỏ đều được người ta yêu thương nâng niu trong tay không? Từ nhỏ tôi đều hưởng thụ tất cả những gì yêu thương cùng ngưỡng mộ, tôi chưa bao giờ phải chịu xấu hỗ như vậy, Tiết Ninh Nam, tôi thật hận chết cô."



Tiết Ninh Nam bị cô ta tát một cái choáng váng, nghe được lời nói của cô ta, nhất thời không kịp phản ứng.



Chát!



Có lẽ bởi vì Lục Bảo Châu một cái tát còn chưa đủ để trút được oán hận trong lòng nên lại tát vào mặt Tiết Ninh Nam thêm một cái nữa.



Tiết Ninh Nam lúc này mới tỉnh táo lại, theo bản năng giơ tay lên cũng cho Lục Bảo Châu một cái tát.



Lục Bảo Châu cảm thấy khó chịu vì Tiết Ninh Nam dám đánh cô ta, cô ta lại giơ tay đánh Tiết Ninh Nam đồng thời đưa tay chỉ về phía Tiết Ninh Nam: "Tiết Ninh Nam, cô trả lại son môi và nước hoa lại cho tôi."



Tiết Ninh Nam vốn định đánh trả Lục Bảo Châu lần nữa, nhưng khi nghe thấy đối phương muốn thứ gì đó, lòng bàn tay cô ta cứng đờ trong giây lát, sau đó không tự nhiên mà rơi xuống. Cô ta nhìn Lục Bảo Châu, hỏi: "Bảo Châu, nói cho tôi biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"



"Xảy ra chuyện gì?" Lục Bảo Châu vẫn nghien răng nghiền lợi: "Cô lại hỏi tôi nữa à? Rõ ràng cô biết rõ hơn ai hết. Cô nói với tôi rằng em trai cô không có bạn gái, còn giới thiệu anh ấy cho tôi hẹn hò. Tôi vì để chuẩn bị cho buổi xem mắt, hôm nay tôi đã xin nghỉ phép đến cửa hàng bách hóa mua quân áo, không ngờ lại gặp được mẹ và em trai của cô trong cửa hàng bách hóa.



Ngay khi tôi nghĩ mình có thể trở thành con dâu tương lai của nhà họ Tiết, em trai cô lại nói với tôi rằng anh ấy đã có bạn gái, thậm chí còn mua quà cho cô ấy trước mặt tôi. Tiết Ninh Nam, cô không biết hôm nay tôi đứng trước mặt họ xấu hổ, mất mặt đến thế nào đâu. Tôi đã sống hai mươi năm rồi, chưa bao giờ tôi mắt mặt như hôm nay. Tiết Ninh Nam, cô đi chết đi cho tôi!"



Cô ta tức giận túm lấy cổ Tiết Ninh Nam, lần này Tiết Ninh Nam chỉ rút tay ra chứ không đánh cô ta.



"Bảo Châu, nghe tôi nói. Trưa hôm nay tôi đến nhà Tiết, mới phát hiện ra rằng em ấy đã có bạn gái, trước đây tôi không hề biết chuyện đó, tôi muốn đến nhà máy để kể cho cô nghe chuyện này, nhưng ai biết được cô lúc đó đã đến cửa hàng bách hóa? Bảo Châu, tôi không cố ý nói dối cô, chính em trai tôi đã cố tình che giấu mối quan hệ của em ấy mà không nói trước cho chúng tôi biết."



"Thật sao?"



"Tất nhiên đó là sự thật."



Nhưng Lục Bảo Châu nghĩ đi nghĩ lại, lại cảm thấy có gì đó không ổn: "Cô nói không đúng, cô nói em trai cô cố ý giấu giếm, nhưng anh ấy lại nói là cô cố ý lừa dối tôi. Hơn nữa, tôi có thể nhìn ra được Di Tiết cũng biết em trai cô đã có bạn gái. Là người của nhà họ Tiết, cô không thể không biết. Tiết Ninh Nam, cô vẫn muốn lừa tôi sao. Cô có biết rằng vì để đi xem mắt với em trai cô, ngay cả nhà ngoại giao do dì hai giới thiệu cho tôi, tôi còn từ chối luôn rồi. Nhà ngoại giao lại không dễ tìm, nhưng người ta bây giờ đã có người con gái khác làm bạn gái rồi, tắt cả đều là lỗi của cô hết."



"Bảo Châu, tôi."



Tiết Ninh Nam tự mình cũng rất hối hận, nhưng người mà cô ta trách móc trong lòng chính là Lạc Tĩnh Nghiên, nếu Lạc Tĩnh Nghiên không xuất hiện, em trai cô ta có lẽ lúc này vẫn còn độc thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận