Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 552: Giao Dịch 1

Chuong 552: Giao Dich 1



Cô ta đứng ngoài sân gõ cửa nhà Trần Anh Hào vài lần, sau đó có người đến mở cửa, hỏi vài câu rồi cho cô ta vào, cô ta thành công gặp được Trần Anh Hào cũng giải thích mục đích đến của mình với Trần Anh Hào.



Máy ngày này, người dân trong thôn không đến để bán lương thực, lương thực của Trần Anh Hào càng được tìm kiếm nhiều hơn. Khi anh ta đang lo về nguồn hàng thì lại có người đưa đến tận cửa. Đúng như những gì anh ta muốn.



Trang Phi Phỉ nói rằng cô ta có thể cung cấp cho Trần Anh Hào nhiều nguồn lương thực khác nhau, cũng có thể cung cấp các sản phẩm khác nếu anh ta cần. Trần Anh Hào kiểm tra lương thức Trang Phỉ Phi mang đến, táo, cam, còn có vải vóc và tôm biển, cảm thấy cũng không tệ lắm, bọn họ lập tức thương lượng giá cả.



Ngoài việc bán cho Trần Anh Hào 3 vạn cân lương thực, 1 vạn cân trái cây, 200 cuộn vải và 2. 000 cân hải sản thì Trang Phi Phi cũng muốn bán đi 200 chiếc máy may, 300 cái radio và 200 đồng hồ trong không gian. Cho dù tình hình quay vòng tài chính của Trần Anh Hào có chút khó khăn, nhưng anh ta vẫn khẽ cắn môi: "Được, tôi muốn hết."



Sau đó, họ thống nhát địa điểm giao dịch và tiến hành giao dịch ngay trong đêm đó.



Bên ngoài phòng khách nơi họ đang đàm phán, một con mèo đen nhỏ mập mạp nằm lười biếng trên bau cửa sổ, nó vệnh hai tai mèo nhọn lên để lắng nghe toàn bộ cuộc trò chuyện của hai người trong phòng.



Sau khi Trang Phi Phi rời đi, con mèo đen nhỏ nhẹ nhàng nhảy xuống, linh hoạt nhảy lên đỉnh tường, vẫy đuôi, quay đầu đi.



Trang Phi Phỉ nghĩ rằng mình đã đạt được mục đích, sau khi ra đến bên ngoài chợ đen, cô ta bước vào không gian để thay trang phục, sau đó đạp xe trở về đại đội.



Hắc Hỗ chạy ra khỏi chợ đen, gặp được Lạc Tĩnh Nghiên tại địa điểm đã thỏa thuận trước. Nó kể cho Lạc Tĩnh Nghiên toàn bộ cuộc trò chuyện giữa Trang Phi Phỉ và Trần Anh Hào mà nó vừa nghe được.



Lạc Tinh Nghiên nghe xong thì cong cong môi: "Hắc Hỏ, làm tốt lắm, buổi tối chúng ta cũng chuẩn bị hành động."



Hắc Hỗ lập tức bùng nổ tinh thần, hai mắt như thủy tinh lấp lánh tỏa sáng: "Vâng, chủ nhân.”



Buổi tối, 11 giờ 30 Trang Phỉ Phỉ đi đến rừng cây nhỏ ở ngoại thành phía nam, còn Lạc Tĩnh Nghiên và Hắc Hỗ đã đến đó từ lúc 11 giờ rồi. Vừa đến bọn họ lập tức đi vào trong không gian, ở đó chờ Trang Phi Phi.



Sở dĩ Trang Phi Phi lựa chọn giao dịch trong rừng cây là vì cô ta cảm thấy đồ de dưới mắt mình sẽ an toàn hơn.



Tên trộm có không gian lần trước vẫn đang an nắp trong bóng tối, lại xuất hiện Lý Hồng Anh mang theo một hệ thống như vậy nữa, cô ta không biết trên thế giới này có bao nhiêu người sống lại hay xuyên qua, cho nên nhất định cô ta phải hết sức cần thận.



Thời gian cô ta và Tràn Anh Hào ước định giao dịch là 12 giờ, đến 11 giờ 50, cô ta mới đem tất cả hàng hóa ra khỏi không gian.



Không ngờ, cô ta vừa mới chuyển vật tư xong, còn chưa kịp thở thì đột nhiên một chưởng đánh úp vào lưng. Cô ta còn chưa kịp quay đầu lại, chỉ cảm thấy sau gáy đau nhức, ngay sau đó y thức mơ hồ, hôn mê bất tỉnh, ngã xuống trên mặt đắt.



Lạc Tĩnh Nghiên hạ mắt xuống thờ ơ liếc nhìn cô ta một cái rồi đi đến đống hàng hóa trước mặt, không cần nhìn kỹ, cô thành thạo thu toàn bộ đóng hàng chồng chất như núi kia vào trong không gian.



Trước khi đi, cô lại nhìn Trang Phi Phi, trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận