Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 270: Đặt Trước Xe Đạp 1

Bây giờ Lạc Tĩnh Nghiên xem chúng như con mình nên đương nhiên phải thỏa mãn yêu cầu của con mình rồi.



Sau khi nướng chín chuột thì cô đưa cho Hỗ Béo và Hắc Hỗ.



Hắc Hỗ phải rắc bột ớt lên trên mặt, từ cay nhẹ đến cay vừa rồi đến cay và cực kỳ cay.



Hồ Béo thì sợ ăn cay nên chỉ để Lạc Tĩnh Nghiên rắc muối và bột thì là lên trên thịt chuột, sau đó rắc thêm rau mùi và hành thái.



Hôm nay tâm tình của Lạc Tĩnh Nghiên tốt nên cô ở trong nhà bếp của không gian làm cho mình chiếc pizza hình trái tim.



Thật ra cô thấy đói nên mới làm nhưng cái hình trái tim mà cô làm ra là do cô phát hiện muộn màng.



Sáng sớm hôm sau Tiết Ngạn Thần đã lên thị trấn, anh muốn mua quà cho Lạc Tĩnh Nghiên. Anh muốn mua thật nhiều thứ cho cô nhưng lại không biết con gái thích gì thế nên chỉ có thể đến nhờ Tân Trân Trân.



Tần Trân Trân đang di làm thì bị anh gọi ra khỏi văn phòng.



"Anh họ, em đang làm việc mà, anh có chuyện gì mà gấp gáp thế?"



"Trân Trân, anh không biết mua quà cho con gái, anh nên mua gì bây giờ? Anh không hiểu cái này cho nên mới đến nhờ em chỉ anh."



Ngay lập tức hai mắt của Tần Trân Trân sáng lắp lánh.



"Anh họ, anh có người yêu rồi đúng không?”



"Cần phải hỏi a? Nhưng mà còn chưa chính thức, có lẽ sẽ nhanh thôi.”



"Vậy có nghĩa là anh đang theo đuổi người ta, cô gái đó là ai thế? Có thể nói cho em biết không? Em tò mò không biết cô gái nào có sức hấp dẫn như vậy, có thể lọt vào mắt của anh họ, lại còn được anh họ quý trọng nữa?”



"Có thể cô ấy chưa muốn có quá nhiều người biết về mối quan hệ của bọn anh và cũng chưa chuẩn bị sẵn sàng gặp mặt mọi người. Đợi khi đến lúc thì anh sẽ đưa cô ấy đến nhà cậu. Em mau nói cho anh biết đi, phải mua gì cho cô ấy đây?"



"Anh họ, anh nên hỏi cô ấy thích gì để cô ấy nói trước cho anh rồi sau đó anh mới đi mua cho cô ấy, như vậy mới có phương hướng để chắc rằng anh sẽ không mua nhằm."



"Anh hỏi thì sợ cô ấy sẽ không nói.”



"Vậy được rồi, anh đợi em một lát, em xin nghỉ phép rồi đi với anh đến Hợp tác xã cung tiêu."



Hai người đi đến Hợp tác xã cung tiêu, Tần Trân Trân dẫn Tiết Ngạn Thần đến quây bán đồng hồ đeo tay, Tiết Ngạn Thần nhớ rằng Lạc Tĩnh Nghiên đã có một chiếc đồng hồ nên nếu anh mua nữa thì cô có đeo không?



Anh muốn mua thứ gì đó mà cô vẫn chưa có.



"Chúng ta di xem cái khác đi."



Anh liếc nhìn xung quanh Hợp tác xã cung tiêu rồi phát hiện có hai chiếc xe đạp ở trong góc, Lạc Tĩnh Nghiên vẫn chưa có xe đạp nên anh sẽ mua cho cô một chiếc.



Nhưng trong tay anh chưa có vé xe đạp, thế là anh tìm Tần Trân Trân: "Có thể tìm giúp anh một vé xe đạp không?”



Tần Trân Trân rất kinh ngạc: "Anh họ, thật sự anh hào phóng quá đấy, sau khi kết hôn mới mua xe đạp. Người ta mới bằng lòng làm người yêu của anh thôi, cái giá này của anh có lớn quá không?"



Tiết Ngạn Thần chỉ nói ba từ: "Cô ấy đáng."



Theo như anh nói nếu như Lạc Tĩnh Nghiên bằng lòng thì anh có trao hết tất cả mọi thứ của anh cho cô cũng rất xứng đáng.



Tần Trân Trân gật đầu: "Anh họ, em có thể hiểu được, không dễ gì anh mới gặp được người anh thích. Được rồi, em sẽ giúp anh nhưng mà nếu không lấy được vé xe đạp... không lấy được vé anh cũng đừng trách em đấy."



"Nếu em không lấy được thì anh sẽ nghĩ cách khác.”



"Vậy thì được."



Hai chiếc xe đạp của Hợp tác xã cung tiêu đều có thanh ngang lớn nên đồng chí nữ lái sẽ rất bất tiện mà còn ảnh hưởng đến ngoại hình nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận