Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 513: Chứng Minh Trong Sạch 2

Chuong 513: Chung Minh Trong Sach 2



"Được, đi đường cần thận một chút."



"Yên tâm, em sẽ cần thận."



Sau khi Lạc Tĩnh Nghiên trở về, cô đi đến chuồng bò gặp mẹ Lạc, bởi vì tuyết rơi dày đặc cản trở đường đi nên ba Lạc và bà nội Trương vẫn chưa về, cô tiếp tục ở lại chuồng bò để bầu bạn với mẹ Lạc vào buổi tối.



Hôm trước bọn họ đã thống nhất rằng hôm nay Lạc Tĩnh Nghiên sẽ tới đây ăn cơm, vì vậy mẹ Lạc không nấu cơm quá sớm, sợ nấu quá sớm thì lúc Lạc Tĩnh Nghiên đến sẽ bị nguội lạnh, hâm nóng cơm lại lần nữa thì ăn không ngon, định chờ con gái tới rồi làm sau.



Bà ấy lấy một khối thịt ướp muối vào năm ngoái ra, lại ngâm thêm một chút mộc nhĩ lúc trước Lạc Tĩnh Nghiên mang tới để chuẩn bị làm mộc nhĩ xào thịt muối.



Sau khi trời tối, Lạc Tĩnh Nghiên đi đến chuồng bò, mẹ Lạc muốn đi nấu cơm nhưng bà ấy nấu cơm không ngon bằng Lạc Tĩnh Nghiên, vì vậy nói: "Tĩnh Nghiên, hay là con nấu đi, mẹ nhóm lửa."



Hai mẹ con nấu một nồi cơm lớn, làm nóng bánh ngô, sau đó mang mộc nhĩ xào thịt muối đã làm ra, coi như đã xong.



Hai người họ múc cơm ra, ngồi đối diện nhau ở hai bên của bàn vuông để ăn cơm. Thông qua hai ngày quan sát, mẹ Lạc dường như nhận ra con gái có tâm sự, bởi vì bà ấy cảm thấy Lạc Tĩnh Nghiên ít nói hơn so với trước kia, cũng không thích cười như vậy, không biết con gái mình gặp chuyện gì nên không khỏi nhíu mày.



"Tinh Nghiên, con sao vậy, mẹ thấy hình như con có chút không vui, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, hãy nói cho mẹ biết."



"Mẹ à, con không sao, con lúc nào cũng khỏe."



"Thật sao?" Mẹ Lạc nghi ngờ, chẳng lẽ là do bà ấy lo lắng quá sao?



Sau đó, Lạc Tĩnh Nghiên cố gắng nói chuyện với mẹ Lạc nhiều nhất có thể để mẹ Lạc không phải nghỉ ngờ vì lo lắng cho cô nữa.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ



Ngày hôm sau, cô lại đi đến đại đội Tiền Tiến.



Tuy nhiên, cô vẫn nấu cháo cho Tiết Ngạn Thần trước, lần này đổi thành cháo táo đỏ hạt kê, còn mang theo mấy quả táo được nuôi dưỡng bằng nước Linh Tuyền.



Tuyết không lạnh chuyển thành tuyết lạnh, nhiệt độ hôm nay còn thấp hơn so với hôm qua, những nam thanh niên tri thức kia càng không muốn đi ra ngoài, cô vẫn không thể tìm được cơ hội nói chuyện riêng với Tiết Ngạn Thần, cũng không nhắc đến kỷ niệm chương kia.



Chạng vạng tối sau khi tan học, Lạc Trường Thiên muốn đi gặp mẹ Lạc, vì vậy cậu lặng lẽ re vào một góc đường vào chuông bò.



Mẹ Lạc vẫn còn hơi lo lắng chuyện của Lạc Tĩnh Nghiên nên muốn hỏi thăm một ít thông tin hữu ích từ chỗ Lạc Trường Thiên.



"Tiểu Thiên, con nói cho mẹ biết, hai ngày nay chị con đã gặp phải chuyện gì."



"Chị gặp phải chuyện gì chứ? Không phải chị vẫn đang rất ổn sao?" Lạc Trường Thiên bối rối hỏi.



"Con thật sự không biết sao? Mẹ cảm thấy chị con có vẻ không vui, mẹ cứ nghĩ là mỗi ngày con đều bên cạnh nó thì sẽ biết chứ."



Lạc Trường Thiên nghiêng đầu cẩn thận suy nghĩ, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện.



"À, con biết rồi, hẳn là vì anh Tiết đấy. Mẹ, hôm qua anh Tiết đã bị xà nhà làm cho bị thương lúc cứu người, nhưng mà chị nói là anh Tiết bị thương không nghiêm trọng lắm."



Mẹ Lạc kêu một tiếng: "Mong là Tiểu Tiết không sao, có thể nhanh chóng khỏe lại."



Ngày thứ ba, Lạc Tĩnh Nghiên lạ mang cháo đã nấu tới khu thanh niên trí thức của đại đội Tiền Tiến, lần này trong phòng có nhiều thanh niên trí thức hơn hai lần trước, bởi vì bọn họ thực sự không còn nơi nào để đi.



Vài nam thanh niên trí thức ngại ngùng cố nán lại trong phòng rồi bắt đầu trêu chọc hai người bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận