Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 378: Cướp Bóc 1

[Chủ nhân, thuộc hạ của lão Bưu lặng lẽ nói với lão Bưu, nói tiền vốn của bọn họ không đủ, nhưng lão Bưu vẫn muốn một lượng hàng lớn. ]



[Dưới tình huống tiền vốn không đủ mà Lão Bưu vẫn đồng ý giao dịch, hơn nữa còn thêm hàng, xem ra, bọn họ đang muốn dùng thủ đoạn không hợp pháp với Trang Phi Phi. ] Lạc Tĩnh Nghiên nhịn không được nhếch khóe môi lên: [Hắc Hỏ, tối nay chúng ta lại đi tham dự cuộc vui lần nữa. ]



[Da vâng, chủ nhân. ]



Buổi tối, bởi vì Trang Phỉ Phỉ và lão Bưu di buôn bán trong rừng, không có chướng ngại vật che chắn nên Lạc Tĩnh Nghiên khó có thể an nap, nên cô quyết định đến chỗ đó sớm một tiếng rưỡi. Lúc này vẫn chưa có bóng dáng của Trang Phi Phỉ, cô và mèo con trước tiên sẽ trốn vào trong không gian.



Ở trong không gian có thể nhìn thấy được động tĩnh bên ngoài, cô nấu hai phần tôm càng, một phần cay cho cô và Hắc H6 ăn, một phần tỏi cho Hỗ Béo vì nó không ăn được cay.



Hai con mèo và một người vô cùng mãn nguyện, một bên thưởng thức đồ ăn và một bên quan sát động tĩnh ở bên ngoài không gian.



Họ ở trong không gian chờ gần một tiếng, Trang Phi Phi mới tới. Trang Phi Phi cũng không lập tức lấy hàng từ trong không gian ra mà can thận quan sát xung quanh, xác định xung quanh không có người nào khác, sau đó cô ta mới yên tâm.



Nhưng phàm là chuyện làm ăn thì đều sẽ có rủi ro, nếu cô ta không phải là sợ người ta biết bí mật không gian của mình, cô ta nhất định sẽ thuê vài tên côn đồ để bảo vệ bản thân và hàng hóa của mình.



Từ giao dịch lần trước cho thấy, lão Bưu vẫn xem là đáng tin cậy, miễn là người của không gian không xuat hiện là được.



Cô lần lượt đem những hàng hóa cần trao đổi ngày hôm nay ra khỏi không gian, chất thành đống trên bãi đất trống.



Lạc Iĩnh Nghiên không có ý định trực tiếp đánh úp cô ta, nếu bị cô hoài nghi rằng có một chiều không gian di động khác trên thế giới này, sau này cô chắc chắn sẽ phải cảnh giác hơn.



Sau mười mấy phút, cô nhìn thấy đèn xe ở phía xa và nghe thấy tiếng động cơ của xe tải gầm rú, chắc chắn là lão Bưu đến lấy hàng.



Khi chiếc xe tải xuất hiện, lão Bưu và thuộc hạ của hắn Hồ Tam bước xuống xe, còn có một số người khuân vác cũng từ phía sau xe đi xuống.



Lão Bưu nhìn thấy cô ta, khách sáo nói: "Đồng chí, cậu đợi lâu chưa?" "Tôi đến cách đây không lâu, tôi vừa dỡ hàng xong, người của tôi mới rời đi. Lão Bưu, ông kiểm tra hàng hóa của ông, tôi sẽ kiểm tra hàng của tôi. Trước tiên hãy mang đồ cổ và trang sức của tôi xuống."



Lão Bưu cười khúc khích, chết tiệt, hôm nay hắn tới đây để tống tiền, căn bản không chuẩn bị những món đồ đó.



Ông ta dùng đèn pin chiếu vào hàng hóa phía sau Trang Phi Phi, rồi nháy mắt với Hồ Tam, Hồ Tam nhanh chóng đi đến kiểm tra.



Ông ta nói với Trang Phi Phi, người đang cải trang nam: "Tiểu đồng chí, cậu đừng lo lắng, tôi sẽ gọi người mang đồ xuống ngay bây giờ."



Sau khi nhận được ám hiệu tay của Hồ Tam, hắn lập tức ra lệnh cho người của mình: "Người đâu, đem hộp ở trên xe khiêng xuống đây."



Thuộc hạ của hắn nghe lệnh, lập tức lên xe khiêng chiếc hộp xuống.



Trang Phỉ Phỉ rất hài lòng, xem ra vụ mua bán hôm nay có thể thành công rồi.



Hai người khuân vác nhắc một chiếc hộp gỗ từ trên xe xuống, đặt xuống đất, Trang Phỉ Phỉ đi tới, chiếc hộp đó vẫn khóa chặt, lão Bưu sai thuộc hạ mở hộp ra.



Đợi đến khi Trang Phỉ Phỉ nhìn vào bên trong thì phát hiện bên trong hoàn toàn không có gì, lúc này, một cây gậy lao đến đập vào gáy cô ta, tầm mắt của cô ta tối sam lại sau đó ngất đi, cô bị thuộc hạ của lão Bưu thuận thế đẩy vào trong hộp, sau đó đậy nắp hộp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận