Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 705: Bị Người Khác Hiểu Lam 2

"Con, con tưởng là bên trong sẽ có nắm ngon hơn, mấy cây nắm ở bên ngoài đó đều ăn đến ngán hết rồi, cho nên không đi hái chung với mọi người. Mẹ à, Ái Quốc, con cũng muốn để mọi người được ăn nắm ngon hơn thôi."



"Nắm ở trong với nắm ở bên ngoài còn không giống nhau nữa cơ à, sao tôi chưa từng nghe người khác nói là chúng khác nhau? Cô vẫn đang nói dối, luôn miệng nói là đi hái nắm, tôi nghi ngờ có khi nào cô đi gặp mấy thằng đàn ông hoang dã không?" Rốt cuộc mẹ Lưu cũng nói ra điểm quan trọng. "Không không không, con không có." Lý Hồng Anh không ngờ me Lưu lại có thể nghĩ như vậy, cô ta cũng không dám cắm cái sừng kiểu như thế.Mẹ, không có chuyện đó đâu, con đi hái nắm thật, con, con chỉ thích Ái Quốc thôi, hiện tại con là vợ của Ái Quốc, cả đời con cũng muốn sống cùng với Ái Quốc. Con tuyệt đối sẽ không di tìm người đàn ông nào khác, mẹ, mẹ phải tin con."



"Nhưng kiểu gì chúng tôi cũng cảm thấy cô không đi làm chuyện gì đúng đắn, rốt cuộc thằng đàn ông đó là ai, nói ra đi."



"Con không có đi tìm đàn ông, con vì đi tìm nấm mà khiến cả người mình đầy thương tích, nếu con đi tìm đàn ông thì có bị thương nhiều như vậy không ạ?"



Lúc này mẹ con nhà họ Lưu mới nhìn kỹ lại vết thương của cô ta.



Lén lút qua lại với đàn ông cũng không cần phải nhếch nhác như Vậy.



Nhưng chỉ vì hái nắm mà bị thương nhiều như thế thì cũng không hợp lý lắm.



"Ai mà biết có phải các người lăn lộn với nhau không. "



"Mẹ, con thật sự không phản bội Ái Quốc. " Cô ta túm chặt lấy Lưu Ái Quốc: "Ái Quốc, em, anh thấy là em sẽ phản bội anh hay sao?”



Cô ta chớp chớp mắt với Lưu Ái Quốc, mỗi ngày cô ta đều có gắng hết sức để hầu hạ anh ta tới vậy, vẫn không thể cho thấy là cô ta trung thành không hai lòng với anh ta hay sao?



Trong lòng Lưu Ái Quốc có tính toán riêng, đàn ông bình thường mà nghe tới chuyện vợ cam sừng mình, không thèm quan tâm sự thật là thế nào, trong lòng đều sẽ thấy vô cùng ghét bỏ.



"Hồng anh, nếu cô không có làm thì cô thề độc đi. "



"Em có thể thề độc. " Lý Hồng Anh trả lời vô cùng dứt khoát, cô ta vội giơ một tay lên: "Lý Hồng Anh tôi dám thê với trời, tôi tuyệt đối không làm chuyện gì có lỗi với nhà họ Lưu, nếu lời tôi nói là giả dối thì sẽ chết không yên thân, sau khi chết sẽ xuống Địa ngục. Mẹ, Ái Quốc, được chưa ạ?"



"Nếu cô mà nói dối, cô còn sống cũng phải sống không bằng chết. " Mẹ Lưu bổ sung.



"Được, nếu Lý Hồng Anh tôi nói dối thì sẽ mắc phải bệnh lạ, trở nên tàn tật, sống không bằng chét. "



Mẹ Lưu rất thấm nhuan tư tưởng phong kiến độc hại, bà ta tin tưởng tuyệt đối vào lời thề, Lưu Ái Quốc bị ảnh hưởng bởi giáo dục của gia đình, nên cũng tin vào những thứ này.



Hai mẹ con tạm thời tin Lý Hồng Anh, nhưng lại cảm thấy ngay cả một cây nắm thôi mà Lý Hồng Anh cũng không hái được thì rất ngu ngốc.



Mẹ Lưu trợn trừng Lý Hồng Anh: "Sau này muốn hái nắm thì hái ở ngoài được rồi, đừng có chạy vào đó nữa, chỉ toàn phí sức thôi. "



"Con biết rồi, mẹ, sau này con sẽ không đi vào trong đó nữa. "



Lý Hồng Anh thấy mẹ Lưu không truy cứu nữa, Lưu Ái Quốc cũng không nói gì nữa, cô ta mới thở phào một hơi, cuối cùng thì chuyện này cũng qua.



Buổi sáng Lý Hồng Anh làm cả người bị thương, buổi tối còn phải cố gắng lấy lòng Lưu Ái Quốc, hai người hành nhau tới tận khuya.



Ngược dòng thời gian lại mấy tiếng trước. Chỗ ở của Lạc Tĩnh Nghiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận