Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 573: Nước Chay Bèo Trôi; Gặp Sao Hay Vậy 2

Bên phía Lạc Tĩnh Nghiên, chú Ngô và năm công nhân vốn đã chán làm việc, khi nhìn thấy công nhân ở bên kia sung sướng ăn táo, chỉ nghe âm thanh thôi cũng khiến bọn họ thèm không chịu được. Không so sánh sẽ không có đau thương, trong lòng bọn họ lại bắt đầu không nhịn được oán trách Lạc Tĩnh Nghiên là ông chủ keo kiệt.



Họ không chỉ làm việc chậm hơn mà thậm chí còn lén lút khe khẽ nói nhỏ, tất nhiên chủ đề thảo luận là sự đố ky và ghen ghét với công nhân bên phía Trang Phi Phi và sự căm ghét đối với Lạc Tĩnh Nghiên.



Lạc Tĩnh Nghiên phớt lờ, làm như không có chuyện gì xảy ra.



Nếu những người này không muốn làm việc cho cô nữa, vậy cô cũng không ngăn cản.



Nếu ngày mai bọn họ vẫn còn kèo dài công việc của cô thì cô sẽ không mặc kệ bọn họ nữa.



Lạc Cảnh Nhan nhìn bọn họ một lúc rồi cố ý tránh đi. Không lâu sau khi cô rời đi, Lý Kiến Lương lập tức đi tìm chú Ngô bàn bạc.



"Chú, chú xem vốn thanh niên trí thức Lạc không hề để ý đến chúng ta, chú lại nhìn thanh niên trí thức Trang ở đó xem, đãi ngộ với công nhân làm cháu thèm muốn chết. Cháu ở bên này làm việc một chút cũng làm không nỗi nữa, chán lắm rồi."



Chú Ngô thở dài: "Cậu cho rằng chỉ có cậu thèm, tôi không thèm sao? Không có cách nào, chúng ta làm bao nhiêu việc thì lấy bằng đấy công, cho tới nay vẫn luôn như vậy.”



"Đó là vì trước kia không có chủ nhà hào phóng hơn. Chú nhìn thanh nhiên trí thức Trang đi. Haiz, bây giờ cháu muốn lập tức qua làm việc cho thanh nhiên trí thức Trang, tránh ở đây để chịu thiệt thòi."



Thật ra đề nghị của anh ta đã kích thích dục vọng của chú Ngô.



"Kiến Lương, hay là đi hỏi một chút xem bên chỗ thanh nhiên trí thức Trang còn cần người nữa không. Nếu bên đó cô ấy vẫn cần công nhân thì chúng ta cùng nhau đi qua, cậu thấy có được không?"



"Được, đương nhiên là được. Chú Ngô, xem như hôm nay chú nói được một câu có trọng lượng. Mọi người chờ đấy, tôi lập tức hỏi."



"Được, cậu di đi."



Lý Kiến Lương tung ta tung tăng đi đến chỗ Trang Phỉ Phỉ hỏi cô ta còn cần người xây nhà nữa không, bên phía Trang Phi Phi đã có mười người, số lượng dư dả rồi.



Tuy nhiên, vì để thấy Lạc Tĩnh Nghiên bị chê cười, khiến Lạc Tĩnh Nghiên chịu thua, được chuyển đến nhà mới sớm hơn Lạc Tĩnh Nghiên, vậy nên cô ta sảng khoái đồng ý với yêu cầu của Lý Kiến Lương.



Dù sao trong không gian cô ta vẫn còn rất nhiều vật tư, cho dù như thế nào thì Lạc Tĩnh Nghiên cũng không thể cạnh tranh với cô ta.



"Nếu mọi người muốn đến, vậy thì đều đến đây đo, tôi hoan nghênh mọi người."



"Vậy thì thật sự tốt quá. Tôi biết thanh niên trí thức Trang không giống với những người khác, thanh niên trí thức Trang rất tốt với mọi người. Tuy nhiên nếu chúng tôi đến đây, vậy tiền lương thì thế nào?"



"Những công nhân khác ở đây tính thế nào thì tính cho mọi người thế ấy."



"Được, thật tốt quá, thanh niên trí thức Trang, cảm ơn cô."



"Không cần khách sáo với tôi."



Buổi chiều tối khi tan làm, chú Ngô và những người khác cũng nhau đi tìm Lạc Tĩnh Nghiên để nói chuyện chuyển đến công trường của Trang Phi Phi, chú Ngô xấu hổ không muốn nói nên yêu cầu Lý Kiến Lương làm người thay thế.



Lý Kiến Lương nói: "Thanh niên trí thức Lạc, chúng tôi đã bàn bạc nhất trí không muốn làm việc ở đây cho cô nữa. Ngày mai, chúng ta sẽ đến chỗ của thanh niên trí thức Trang.”



Chú Ngô lúng túng nói: "Thanh niên trí thức Lạc, đừng trách chú, thật sự là ý của mọi người."



"Tôi biết." Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Tôi không trách mọi người, tôi sẽ lập tức trả tiền công trong hai ngày này cho mọi người, mọi người có thể tự do đi bất cứ nơi nào muốn, cứ thoải mái đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận