Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 521: Ngoan Ngoãn Ăn Xong 2

Chuong 521: Ngoan Ngoan An Xong 2



Ông ấy rất muốn chuồn luôn bây giờ, ông ấy không quản được chuyện này, nán lại đây chỉ khiến bản thân rước thêm phiên phức.



Công an cũng không hi vọng ông ấy ở đây, bởi vì ông ấy mà ở đây, chút nữa mẹ con nhà họ Trương sẽ nhờ ông ấy xin xỏ giúp, khiến cho bọn họ khó xử.



"Đại đội trưởng nếu có việc bận thì cứ đi trước đi. Tuy nhiên, đối với chuyện ngày hôm nay, tôi mong ông có thể đặc biệt tổ chức một buổi tuyên truyền cho người dân trong thôn, phải nghiêm túc phê bình hành vi tung tin đồn nhảm về những nữ thanh niên trí thức kia, một khi phát hiện ra, pháp luật nhất định sẽ nghiêm trị đối với bọn họ, phải dốc hết sức bảo vệ quyền lợi hợp pháp cho các cô ấy, phòng trường hợp phải chịu những tổn thương tương tự như vậy lần nữa."



"Được, tôi sẽ nói với bọn họ trong cuộc họp."



Bởi vì để ý đến mặt mũi của hàng xóm láng giềng, đại đội trưởng di tới trước mặt mẹ con nhà họ Trương: "Hai người nhất định phải tích cực phối hợp làm việc với đồng chí công an nhé, chuyện này bọn họ toàn quyền phụ trách, tôi còn có việc, đi trước đây."



Sau đó, lòng bàn chân ông ấy như bôi mỡ, nhanh chóng chuồn mắt.



Nam công an đưa ra quyết định cuối cùng với hai mẹ con nhà họ Trương: "Chúng tôi đã nhận báo án của quần chúng nhân dân, cũng đã tới đây rồi, tất nhiên sẽ đòi lại sự công bằng cho người bị hại, đồng thời cũng sẽ không bỏ qua cho người hãm hại người khác. Bác gái này, bà và con trai của bà cấu kết với người khác hãm hại thanh niên trí thức Tôn, ý đồ muốn dùng cách này để huỷ hoại danh dự của thanh niên trí thức Tôn, ép cô ấy phải đến nhà họ Trương các người."



"Các người đã tạo nên những tổn thất nghiêm trọng về danh dự và tỉnh thần cho thanh niên trí thức Tôn, các người phải bồi thường cho đồng chí Tôn Điềm Điềm phí kiểm tra và phí tổn thất tinh thần, tổng cộng là mười đồng tiền, đồng thời phải xin lỗi đồng chí Tôn Điềm Điềm. Ngoại trừ những thứ này, hai mẹ con bà, bao gồm cả những người làm chứng giả cho hai người, giúp đỡ các người vu hãm đồng chí nữ là đồng chí Tôn Điềm Điềm, cũng phải đi một chuyến tới đồn công an cùng chúng tôi."



Bà Trương sợ nhất là đi đến đồn công an, trước kia bà ta từng nhìn thấy có người bị công an bắt đi, bà ta lập tức hoảng sợ, còn âm tham cảm thấy may mắn vì người bị công an bắt không phải là mình, không ngờ hôm nay lại tới lượt bà ta, còn có thêm một thằng con trai làm bạn với mình nữa. Nhưng bà ta sợ cũng chẳng có cách nào, công an sẽ không vì bà ta sợ mà không bắt bà ta, khi mấy người công an rời khỏi, cũng bắt cả hai người bọn họ đi cùng.



Tin tức trong thôn có người bị bắt đi rất nhanh đã truyền khắp thôn, cộng thêm việc đại đội trưởng tổ chức cuộc họp giáo dục cho những người dân trong thôn, nỗi lo lắng trong lòng của nhóm nữ thanh niên trí thức bỗng nhiên vơi đi rất nhiều.



Chỉ là tiếc cho những nữ thanh niên trí thức trước kia đã bị lừa lấy chồng theo cách này, bọn họ chỉ tiếc mình đã không bảo vệ quyền lợi chính đáng của bản thân như vậy từ trước, bây giờ bọn họ đã sinh con, đồng thời cũng sống cuộc sống tuy hơi nghèo nhưng ổn định ở nhà chồng, có hối hận cũng đã muộn rồi.



Tôn Điềm Điềm giải quyết vấn đề thành công mỹ mãn, người cô ay biết ơn nhất chính là Lạc Tĩnh Nghiên.



"Tĩnh Nghiên, lần này có cậu nghĩ cách cho mình, không chỉ chứng minh được sự trong sạch của mình, mà còn tống được hai mẹ con ghê tởm nhà kia vào đồn công an, đúng rồi, đồng chí công an còn bắt bọn họ bồi thường tổn thất cho mình nữa. Thật sự rất cảm ơn cậu, Tĩnh Nghiên, chờ đường đi bên ngoài ổn hơn, mình mời cậu đến tiệm cơm quốc doanh ăn nhé, cậu muốn ăn cái gì mình cũng mời."





Chuong 522: Ngoan Ngoan An Xong 3


Chuong 522: Ngoan Ngoan An Xong 3



Chuong 522: Ngoan Ngoan An Xong 3



Lạc Tĩnh Nghiên mỉm cười: "Được, mình nhớ rồi, đến lúc đó cậu đừng có mà chơi xấu đấy."



"Yên tâm, nhất định sẽ không chơi xấu, nữ tử nhất ngôn, tứ mã nan truy. "



"Ha ha ha ha.”



"Ha ha ha."



Lạc Tĩnh Nghiên thấy Tôn Điềm Điềm lại hoạt bát như trước kia, còn tràn day tự tin, cô cũng rất mừng.



"Tĩnh Nghiên, thực ra lần này cậu không chỉ giúp mỗi mình, mà còn có những nữ thanh niên trí thức khác nữa, công an đã bảo đại đội trưởng tổ chức cuộc họp cho người dân trong thôn, không cho phép bọn họ tiếp tục có hành vi lừa gạt nữ thanh niên trí thức như thế này nữa, mình nghĩ sau này những chuyện tương tự như vậy sẽ ít xảy ra hơn."



"Nói cho cùng cũng là những tư tưởng truyền thống cũ kia gây ra chuyện, những đồng chí nữ chúng ta lúc nào cũng ở thế yếu, chúng ta phải mạnh mẽ lên, học cách bảo vệ bản thân, bọn họ có muốn tổn thương chúng ta, chúng ta cũng không thể để bọn họ đạt được.”



"Tĩnh Nghiên, cậu nói rất đúng, có thể gặp được cậu chính là sự may mắn của mình, chúng ta ôm một cái nào.” "Được thôi, ôm một cái!"



Năm ngày sau, tuyết lớn trên đường cuối cùng cũng được những công nhân do các thôn ven đường tổ chức dọn sạch sẽ, ba Lạc và bà nội Trương đã hồi phục có thể đi từ huyện thành về đại đội Thắng Lợi.



Khi Lạc Tĩnh Nghiên biết bọn họ trở về, lập tức tới chuồng bò hỏi thăm bà nội Trương.



Cô mang theo một bình sữa lúa mạch vào trong chuồng bò, rót thêm chút nước từ linh tuyền vào bát rồi đưa cho bà nội Trương.



"Bà nội, sữa lúa mạch có nhiều chất dinh dưỡng lắm, uống vào cơ thể sẽ hồi phục nhanh hơn một chút." Tỉnh thần của bà nội Trương có vẻ rất tốt: "Tĩnh Nghiên, may có cháu dự đoán trước, để cho ba cháu đưa bà tới bệnh viện sớm một chút, nếu không thì bộ xương già này của bà không biết có thể chống đỡ nổi đến bây giờ hay không."



"Bà nội, bà là người có phúc, nhất định có thể sống lâu trăm tuổi, mau uống hết sữa lúa mạch đi, nếu không chút nữa sẽ nguội mắt."



Bà nội Trương nhận lấy sữa lúa mạch trong tay Lạc Tĩnh Nghiên, trong lòng vô cùng cảm động, trên khuôn mặt bà ấy tràn ngập nụ cười hiền hoà."



"Tinh Nghiên, cháu thực sự là cháu gái ngoan của bà." Lạc Tĩnh Nghiên cũng mỉm cười: "Bà cũng là bà nội tốt của cháu."



Bên phía đại đội Tiền Tiến, mấy ngày nay Tiết Ngạn Thần ăn cháo Lạc Tĩnh Nghiên dùng nước linh tuyền nấu, cộng thêm tĩnh dưỡng máy ngày, vết thương trên người đã đỡ hơn rất nhiều, nhưng mà vẫn được đưa đến bệnh viện huyện để tiến hành kiểm tra và điều trị.



Lạc Tĩnh Nghiên cũng ởi theo, kết quả kiểm tra, Tiết Ngạn Thần có hai chiếc xương sườn có hiện tượng bị nứt gãy, chỉ có điều cũng không quá nghiêm trọng, yên tĩnh tĩnh dưỡng một thời gian là sẽ hồi phục.



Trong phòng bệnh, cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, chỉ còn lại hai người Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên.



Lạc Tĩnh Nghiên biết đã đến lúc cô nên xác nhận chuyện gì đó với Tiết Ngạn Thần rồi.



Lạc Tĩnh Nghiên tỏ vẻ hơi nhàm chán, không để ý thò tay vào túi lấy chiếc huy hiệu kia ra, đặt trong tay ngắm nghía.



Cô vừa mới lấy huy hiệu ra, đã thực sự thu hút ánh mắt của Tiết Ngạn Thần.



Bởi vì lý do công việc, bất kể là trong trường hợp nào, mỗi lần Tiết Ngạn Thần nhìn thấy huy hiệu của người nỗi tiếng cũng sẽ đặc biệt lưu y một chút.



Bởi vậy anh liếc mắt đã nhìn thấy huy hiệu trong tay Lạc Tĩnh Nghiên có điểm khác biệt so với những chiếc huy hiệu thông thường, rất giống chiếc mà anh và Triệu Quân đang vắt vả tìm kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận