Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 586: Nửa Đêm Bắt Trộm 1

Ba người bọn họ xếp thành hàng, cùng nhau đi tới chỗ Lạc Tĩnh Nghiên.



Lạc Tĩnh Nghiên nheo mắt lại, quét qua từng người một nói: "Các người từng người một tới hay là muốn cả ba người cùng nhau tới?”



Để đoạt công lao, Lý Kiến Lương đứng dậy đầu tiên, anh ta lắc lắc đầu, cử động chân tay đi tới trước mặt Lạc Tĩnh Nghiên.



"Thanh niên trí thức Lạc, tôi tớ gặp cô trước. Cô cũng chỉ có năng lực để đối phó với một nữ thanh niên trí thức yếu đuối như thanh niên trí thức Trang, nhất định cô không phải là đối thủ của đàn ông chúng tôi. Tôi nói cho cô, trong vụ thu hoạch mùa thu tôi có thể vác được bao tải nặng 100 cân, tôi sợ cô sẽ không thể chịu được một đắm của tôi."



Vừa nói anh ta vừa cử động các đốt ngón tay của mình một lần nữa, tạo ra âm thanh răng rắc, cho thấy rằng anh ta rất khỏe.



Sắc mặt Lạc Tĩnh Nghiên không thay đổi, giọng nói lạnh như nước.



"Nói nhiều cũng vô dụng, chỉ có thể thử mới biết rốt cuộc là anh có giỏi hay không. Mời ra tay."



"Vậy được, tôi sẽ không khách sáo.”



Lý Kiến Lương cực kỳ không biết xấu hổ, Lạc Tĩnh Nghiên vừa nói xong, anh ta lập thức vung năm đấm vào mặt Lạc Tĩnh Nghiên.



Sắc mặt Lạc Tĩnh Nghiên vẫn bĩnh tĩnh, thực ra cô luôn đề phòng, khi nắm đắm của Lý Kiến Lương tắn công, cô nhanh chóng cúi xuống né tránh, đồng thời lợi dụng tình huống này vung một đắm vào bụng Lý Kiến Lương, không hề thương tiếc.



Sau đó một chân quét bên dưới khiến Lý Kiến Lương ngã xuống đất. Sau đó cô vung chân lên đá một cú vào cơ thể đối phương đang chuẩn bị rơi xuống giống như đá một quả cầu, khiến cơ thể đối phương bị ép bay ra xa hơn hai mét.



Theo sau là bùm một tiếng, cơ thể Lý Kiến Lương hoàn thành chuyển động đường parabol trong không trung, vẽ nên một vòng cung đẹp mắt, sau đó hoàn mỹ rơi xuống đất, đáp xuống mặt trong tư thế chuẩn xác.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ



Mặt anh ta bị trầy một mảng da do ma sát xuống đất, cơ thể đập xuống đắt, lục phủ ngũ tạng đều bị đập đến khó chịu, giống như muốn vỡ ra. Anh ta cảm thấy ngực mình bị đè nén, lấy tay che ngực, ho vài tiếng.



Ngay từ đầu mọi người xung quanh đều vì lo cho Lạc Tĩnh Nghiên mà toát ma hôi hột, có người lại muốn nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của cô khi bị Lý Kiến Lương đánh gục. Nhưng thực tế hoàn toàn trái ngược với những gì họ tưởng tượng.



Vậy mà Lý Kiến Lương lại bị Lạc Tĩnh Nghiên rứt khoát lưu loát đánh bại và đá bay đi. Lạc Tĩnh Nghiên trông gay gò yếu ớt, còn là con gái, nhưng khi chiến đấu cô lại dũng mãnh hung ác, có thể đánh bay Lý Kiến Lương, một thanh niên cao lớn khỏe mạnh, thực sự làm cho bọn họ cảm thấy vô cùng khiếp sợ.



Mấy cái này, Lý Kiến Lương cũng đã hoàn toàn hiểu rõ được thực lực của Lạc Tĩnh Nghiên. Trong số những người này, không có ai cảm nhận sâu sắc hơn anh ta.



Lạc Tĩnh Nghiên trịch thượng nhìn anh ta, giống như đang nhìn một con chó chết, ngoắc ngoắc ngón tay về phía anh ta: "Anh còn muốn tới nữa không?"



Lý Kiến Lương: Tới, tới cái cà tíml



Nếu anh ta lại tới thêm lần nữa, có lẽ mạng nhỏ này của anh ta sẽ không giữ nỗi.



Anh ta không muốn đi gặp Diêm Vương.



Anh ta cau mày, đau đớn lắc lắc đầu: "Không, không có."



Lạc Tĩnh Nghiên bỏ qua anh ta sang một bên, sau đó nhìn hai người khác vừa rồi còn chưa kịp ra tay: "Các người ai tới? Hay là cùng nhau? Tôi đều tiếp hét."



Trời ơil Hai người đó thấy Lý Kiến Lương không phải là đối thủ của Lạc Tĩnh Nghiên, còn bị Lạc Tĩnh Nghiên đánh. Chỉ nhìn đến dáng vẻ khổ sở của Lý Kiến Lương, bọn họ không khỏi hít khí lạnh, nào còn dám tiến lên? Trừ khi là bản thân chán sống rồi, ngứa da, nhất quyết tiến lên phía trước để bị đánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận