Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 338: Trò Chơi Bắt Đầu 2

Chỉ có thể cho rằng tên trộm có kỹ thuật cực kỷ cao đã trộm đi chiếc xe, họ sẽ tiếp tục điều tra vụ này.



Sau khi biết được chuyện này, Tiết Ngạn Thần liền chạy đến thanh tri điểm.



Lạc Tĩnh Nghiên hết sức xin lỗi anh: "Xin lỗi, em làm mắt xe của anh rồi. "



Tiết Ngạn Thần không hề nỗi giận, mà còn an ủi cô.



"Không sao, mất rồi thì anh mua cho em cái khác là được. "



Lạc Tĩnh Nghiên không dám để anh mua nữa:" Đừng mua, tiền của anh cũng đâu phải từ trên tời rơi xuống, để dành sau này kết hôn đi, chờ khi kết hôn, anh mua cho em cái xe khác tốt hơn. "



"Được. " Tiết Ngạn Thần cười một tiếng: "Chỉ cần em không buôn là được. "



Lạc Tĩnh Nghiên mỉm cười với anh: "Lãng phí tiền tài, chuyện này cũng không hẳn là không tốt. "



"Đúng. "



Lạc Tĩnh Nghiên phát hiện hai ngày gần đây tâm trạng của Trang Phi Phi tốt bất thường, mỗi khi hai người gặp nhau, Trang Phi Phi lại chủ động chào hỏi cô.



"Thanh niên tri thức Lạc, xe đạp mà người yêu cô tặng tìm được chưa?” Lac Tinh Nghien, du c6 co ban lĩnh thì có thể làm được gì, tôi có không gian, muốn chơi đùa với cô là chuyện dễ dàng.



Lạc Tĩnh Nghiên nhàn nhạt nói: "Chuyện này không cần cô quan tâm, sau này người yêu tôi sẽ mua cho tôi cái khác. ”



Trang Phỉ Phỉ muốn dùng không gian đấu với cô, được thôi cô sẽ chiều cô ta.



Vừa hay cô vẫn luôn muốn lấy đồ vật từ không gian của cô ta, cho dù sau này không gian của Trang Phỉ Phỉ có bị Lý Hồng Anh cướp đi hay không, cô cũng sẽ cố gắng lấy hết vật trong không gian của Trang Phi Phỉ, để cho cô ta cũng phải trải qua cảm giác bị người ta cướp đồ. Trang Phi Phi bĩu môi, cô ta không đả kích được Lạc Tĩnh Nghiên, hậm hực quay về phòng.



Sợ Lạc Tĩnh Nghiên vẫn buồn về chuyện chiếc xe, chiều tối hôm sau, Tiết Ngạn Thần lại đến tri thanh để rút ra hai vé xem phim đưa cho Lạc Tĩnh Nghiên: "Chúng ta lên huyện xem phim đi. "



Lạc Tĩnh Nghiên nhận lấy hai vé xem phim, nhìn tên phim, đó là phim màu đỏ lấy cách mạng làm đề tài.



Ở thời đại này hầu hết các đề tài đều là khen ngợi những người có tinh thần cách mạng, tinh thần lao động, ở thời hiện đại có đa dạng các loại phim, với lại cũng có rất nhiều phương thức giải trí khác nhau, nên là đối với bộ phim như này họ sẽ thấy rất nhàm chán, nhưng ở thời đại này, người ta coi việc xem phim là mode.



Lạc Tĩnh Nghiên xem thời gian chiếu phim, là lúc sáu giờ chiêu.



Tiết Ngạn Thần nói: "Chúng ta đến sớm một chút, đi dạo đâu đó ở huyện rồi quay lại xem phim. "



Lạc Tĩnh Nghiên trong tay hiện tại có một phiếu vải, cô muốn mua một bộ quần áo tặng cho Tiết Ngạn Thần, cô nhìn đồng hồ, thấy đã ba giờ chiêu.



"Bây giờ chúng ta đến đó đi."



"Được."



Lạc Tĩnh Nghiên mặc một chiếc áo khoác cotton dày, đội mũ bông, đeo khăn quàng cổ và đeo găng tay, tìm Thảm Như Ý và nói rằng cô sẽ đến thị trấn xem phim, có thể buổi tối cô sẽ về trễ một chút, nhờ Thâm Như Ý để cửa.



Mặc dù cô có thể trèo tường để vào, nhưng dù sao trèo tường cũng là danh bất chính ngôn bất thuận, có thể tìm lý do chính đáng để tránh bị một số người bắt được thóp.



Thảm Như Ý không nói gì, cặp đôi nhà người ta hẹn hò cô không thể ngăn cản họ được, chỉ cần không về quá muộn là được.



Thời gian lúc này không có xe bò đi vào thị trấn, bọn họ chỉ có thể đi bộ.



Đi được nửa đường, Tiết Ngạn Thần sợ Lạc Tĩnh Nghiên mệt, nhưng giữa ban ngày ban mặt, anh cũng không thể cõng cô trên lưng ma đi, đợi đến tối lúc đi về, anh sẽ trở thành công cụ giao thông cho cô vậy.



"Em mệt không?" anh hỏi cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận