Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 369: Đưa Ông Táo Về Trời 1

Cô ta rời khỏi rừng cây nhỏ, sau khi Hắc Hỗ xác định cô ta đã rời khỏi, mới chạy về bên người Lạc Tĩnh Nghiên, báo cáo với cô: "Chủ nhân, Trang Phi Phỉ đã đi xa rồi, chị có thể thu hàng rồi."



"Được."



Lạc Tĩnh Nghiên không dùng mấy lần, vèo vèo vèo, toàn bộ những hàng hóa đó liền tiến vào trong không gian của cô.



Mèo con thích cá, nên sau khi vào trong không gian, hai tên nhóc con liền thèm đến mức chảy nước miếng với một đống hải sản lớn.



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Các em muốn ăn đồ sống, hay là ăn đồ chín."



Nghe thế, nước dãi trong miệng của Hắc Hồ và Hỗ Béo càng chảy nhiều hơn.



Hắc Hỗ nói: "Nếu như chủ nhân có thời gian làm cho bọn em, thì bọn em đương nhiên là muốn ăn đồ chín."



"Được, chờ về đến Tri Thanh Điểm, chị sẽ làm cho các em."



Hai con mèo con đều giơ móng vuốt cảm ơn Lạc Tĩnh Nghiên: "Cảm ơn chủ nhân, cảm ơn chủ nhân."



Lạc Tĩnh Nghiên bảo bọn nó ăn chút cá tôm sống trước, sau khi trở về lại làm đồ chín cho bọn nó.



Hai tiếng sau, bọn mèo liền ăn được phần cá tôm nướng đầu tiên trong cuộc đời mèo của bọn nó ở trong không gian, cảm giác khỏi phải nói nice biết bao nhiêu.



Lạc Tĩnh nghiên chuẩn bị chút đồ gia vị tự giúp mình như bột ớt, bột thì là, sốt nướng thịt v. v. cho bọn nó, mặc sức cho bọn nó ăn như thế nào.



Ngày hôm sau là ngày hai mươi ba tháng chạp, vừa mới qua khoảng thời gian ăn sáng, Thảm Như Ý liền đến tìm Lạc Tĩnh Nghiên: “Tĩnh Nghiên, hôm nay là ngày đưa ông Táo về trời, bọn chị đã bàn với nhau muốn đi nhà hàng quốc danh liên hoan, cũng coi như là đi kiếm bữa ăn ngon, em và em trai em cũng cùng đi với bọn chị đi." Lạc Tĩnh Nghiên rất mong chờ vào dịp này, hôm nay cô và Lạc Trường Thiên có thể ăn cơm ở trong chuồng bò.



"Chị Như Ý, mọi người đi đi, bọn em không tham dự đâu.”



"À." Thẩm Như Ý gật đầu, suy cho cùng người yêu của người ta không phải thường xuyên mang con thỏ qua đây, chính là đưa tem thịt. Cuộc sống của Lạc Tĩnh Nghiên còn thoải mái dễ chịu hơn cô ấy, đương nhiên sẽ không quá ao ước đi nhà hàng quốc doanh.



"Vậy được, mấy người bọn chị đi đây."



"Chúc bọn chị ăn vui vẻ!"



Khi mọi người trong Tri Thanh Điểm đều đã rời đi hết, Lạc Tĩnh Nghiên liền lấy ba cân kẹo ông Táo, một ít quýt và táo tây ra, còn có tôm đông lạnh và cá đông lạnh mà hôm qua cô lấy được từ chỗ của Trang Phi Phỉ. Hiện tại cô vẫn không dám lấy hải sâm và bào ngư qua đây, sau này nếu có cơ hội thì lại mang qua đây đi. Cô nói với Lạc Trường Thiên là hai ngày trước mua được ở thị trấn, Lạc Trường Thiên không nghi ngờ cô, hai người cùng nhau đi chuồng bò.



Sau khi đến chuồng bò, không nghĩ đến Tiết Ngạn Thần đã ở đây rồi, ba Lạc cười nói: "Ngạn Thần nói hôm nay là tết ông Táo, nên đưa thịt đưa rau cho chúng ta."



Lạc Tĩnh Nghiên buông đồ vật xuống, hiện tại Tiết Ngạn Thần tặng quà cho ba mẹ cô đã không cần thông qua cô nữa. Cô thấy ba cô nhìn thấy Tiết Ngạn Thần, giống hệt như nhìn thấy con trai ruột của mình vậy.



"Ba, con rễ tương lai này của ba rất hiếu thảo đúng không."



"Đó là điều đương nhiên rồi, con gái ba không nhìn sai người. `



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Hôm nay người của Tri Thanh Điểm bọn con đều đi nhà hàng quốc danh liên hoan rồi, buổi trưa bên đó không có ai, nên con và Tiểu Thiên cũng không trở về."



"Vậy thì quá tốt rồi." Ba Lạc nói: "Hai đứa và Ngạn Thần đều ở đây, vậy thì hôm nay ba sẽ làm chút đồ ngon cho mấy đứa." Lạc Tĩnh Nghiên đưa kẹo ông Táo do chính mình làm cho ba mẹ ăn, nói rằng: "Con đi kêu bà nội Trương qua đây luôn nha.”



"ĐI đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận