Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 267: Vô Tình Gặp Nhau Trên Núi 3

Phải nói rằng thật sự cô có cảm giác với Tiết Ngạn Thần.



Cô nói với Tiết Ngạn Thần: "Anh Tiết, đúng là hơi đường đột, em còn chưa kịp chuẩn bị gì cả."



"Anh cũng vậy, anh cũng chưa chuẩn bị tốt. Ban đầu anh đọc quyển sách này chính là muốn sắp xếp lại từ ngữ để bày tỏ với em, không ngờ anh còn chưa tìm được câu từ nào đẹp đẽ thì đã nói ra những gì ở trong lòng rồi."



"Không sao cả, bất luận anh dùng cách thức gì thì cũng đều rất tốt."



"Vậy nên... em đồng ý rồi." Người đàn ông vui mừng khôn xiết, anh không kìm được mà dang rộng hai tay muốn ôm lấy Tiểu Kiều Kiều trước mặt. Nhưng khi nghĩ đến mối quan hệ hiện tại của họ thì hai cánh tay chỉ giơ lên hai giây rồi lại rút lại, thay vào đó anh dùng sức bật nhảy tại chỗ may lần.



Lạc Tĩnh Nghiên nhìn bộ dạng vui vẻ như trẻ con của anh rồi cũng mỉm cười.



Nhưng mà cô có bí mật riêng, không gian của cô, mèo con của cô, còn có chuyện phân quyền của ba mẹ cô nữa.



Bây giờ cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng để nói thật cho anh biết, sau này nếu họ kết hôn thì chí ít cũng phải để cho đối phương biết hoan canh gia dinh minh, sau nay cô sẽ kể cho anh nghe nhiều bí mật hơn.



Quả thật Tiết Ngạn Thần là người tương đối đáng tin nhưng cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng nói bí mật của mình cho anh nghe, trừ khi cô có thể nắm chắc được anh là người đáng tin cậy trăm phần trăm.



Thời điểm này những cặp đôi đang gấp rút kết hôn nên chắc chắn Tiết Ngạn Thần cũng vậy, cô không thể đùa giỡn được.



"Anh Tiết, anh cảm thấy bây giờ chúng ta nói chuyện làm người yêu của nhau có thích hợp không? Chúng ta có thể tiếp tục làm bạn như vậy cả hai bên sẽ hiểu nhau hơn, sau đó bàn đến chuyện tình yêu cũng không quá muộn."



Tiết Ngạn Thần gật đầu: "Cũng tốt, Tĩnh Nghiên, anh tôn trọng ý muốn của em."



Anh có bí mật của riêng anh, anh cũng không muốn giấu Lạc Tĩnh Nghiên. Đợi đến khi họ chính thức trở thành người yêu của nhau thì anh sẽ nói cho cô biết.



"Tinh Nghiên, mặc dù bây giờ chúng ta không chân chính là người yêu nhưng anh có thể thường xuyên đến thăm em không? Giống như chúng ta đã từng như thế vậy."



"Có thể."



"Vậy tốt quá rồi."



Tuy rằng bây giờ chưa thể ôm cô cũng không thể hôn cô, thậm chí cũng không thể nắm tay nhau nhưng đối với anh mà nói như vậy đã thỏa mãn lắm rồi.



Ở cách đó không xa Hỗ Béo và Hắc Hỗ đã chơi đủ rồi nên chúng chạy về tìm Lạc Tĩnh Nghiên, Hắc Hỗ phát hiện Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần ở cùng nhau nên vội vàng gọi Hỗ Béo dùng lại ngay.



"Bàn Tử, đừng đến đó nữa."



Hồ Béo vội vàng phanh lại rồi hỏi Hắc Hỗ: "Có chuyện gì thế?"



Hắc H6 dùng ánh mắt ra hiệu cho Hỗ Béo nhìn về hướng của Lạc Tĩnh Nghiên.



"Bây giờ chúng ta không thể qua đó được, người đang đứng cùng chủ nhân trước đây từng đi lính nên năng lực quan sát của anh ay mạnh lắm. Mấy ngày trước gần như anh ấy đã phát giác ra bí mật của tớ nên nếu chúng ta cứ đi như thế này thì chắc chắn anh ấy sẽ phát hiện ra sự bất thường. Đợi khi chủ nhân tách khỏi anh ấy rồi chúng ta đi tìm chủ nhân."



Hồ Béo nói: "Hắc Hồ, nếu như thanh niên trí thức Tiết là một người đáng tin thì cho dù anh ấy có phát hiện ra bí mật của chủ nhân thì anh ấy cũng sẽ không nói ra đâu.”



"Cũng không chắc chắn đâu, lòng người khó đoán lắm."



"Nhưng tớ thấy bây giờ chủ nhân đang rất vui, chắc hẳn là chị ay rất sẵn lòng ở bên cạnh thanh niên trí thức Tiết."



"Tớ không biết nữa, dù sao thì hai chúng ta cũng phải cẩn thận, chúng ta đừng để người khác phát giác ra chuyện gì. Không biết trên núi này có chuột không, chúng ta đi bắt chuột đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận