Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 291: Thị Chúng 2

Chuong 291: Thi Chung 2



"Không có? Cô còn giảo biện!" Mẹ Lưu muốn đánh lên mặt Lý Anh Hồng nhưng vì trên mặt cô ta còn dính ít phân nên chỉ có thể đạp cô ta một cái. Bà ta còn ra lệnh cho Lưu Ái Quốc: "Con nhìn vợ con di trộm lương thực nhà chúng ta đem ra ngoài, không biết để nuôi thằng nào rồi. Vợ như vậy phải hung hăng dạy dỗ lại cho mẹ.”



Vì thế, hai mẹ con ra sức tra hỏi tối hôm qua Lý Hồng Anh đã làm gì, còn tay đắm chân đá cô ta một trận. Lý Hồng Anh người đây vết thương nằm trên mặt đất. Từ tối qua tới nay mới chỉ có một đêm, cả đời cô ta chưa từng nhục nhã tới vậy.



Đồng thời, vì quá sợ hãi con quỷ kia nên cô ta cũng thầm cầu nguyện không gặp lại nó nữa.



Mẹ Lưu và Lưu Ái Quốc răn dạy cô ta xong đã vào nhà nghỉ ngơi. Lý Hồng Anh có được cơ hội thở dốc, đi ra bồn nước tắm sạch. Còn chưa sửa sang lại xong đã có người di vào kéo cô ta ra sân phơi lúa muốn cô ta kiểm điểm trước mặt người trong thôn.



Người trong khu nhà ở của thanh niên trí thức cũng nghe nói tới chuyện này. Nhóm thanh niên trí thức ở trong nhà mấy ngày đều đã rất chán rồi, khó khăn lắm mới có náo nhiệt, bọn họ đều đổ xô ra sân phơi lúa xem.



Giang Mãn Nguyệt vui vẻ đi kêu Lạc Tinh Nghiên: "Nghe nói có một nữ thanh niên trí thức từ đại đội Đào Hoa qua đây, tên là Lý Hồng Anh là vợ của Lưu Ái Quốc. Tối hôm qua cô ta đi trộm đồ nhà Hồ Tam Cường, không cẩn thận rơi vào ham cầu nhà người ta, bị nhà họ Lưu bắt được. Lát nữa cô ta phải kiểm điểm trước toàn thôn. Tĩnh Nghiên, lâu rồi chưa có chuyện náo nhiệt như vậy, chúng ta cùng đi xem đi.”



Lạc Tĩnh Nghiên biết rõ nội tình trong này nên không có hứng thú, cộng thêm ngoài trời đông lạnh rét, không bằng ở trong phòng vuốt ve mèo đầy ấm áp còn hơn.



"Mãn Nguyệt, cơ thể mình có hơi khó chịu, muốn nghỉ ngơi chút. Mình không di đâu." "Vậy được, cậu nghỉ ngơi đi, mình đi với thanh niên trí thức khác."



"Ừm."



Lạc Trường Thiên đi học không có ở khu nhà ở của thanh niên trí thức, cũng tránh không gặp phải Lý Hồng Anh.



Lạc Tĩnh Nghiên ở trong viện. Các thanh niên trí thức khác đều đi rồi nên cô lặng lẽ đi tới chuồng bò.



Ở chuồng bò, mẹ Lạc và ba Lạc đang ăn sáng. Mẹ Lạc nói: “Tôi nói nó không tốt bụng gì, không thật lòng muốn giúp đỡ chúng ta. Ngày hôm qua đồng ý là buổi tối sẽ đem lương thực lại đây, kết quả không thấy bóng dáng đâu. Nếu nó mà tới tôi sẽ trực tiếp đuổi nó ra ngoài. "



Khi Lạc Tĩnh Nghiên đi vào vừa hay nghe được lời mẹ Lạc nói. Cô che miệng cười sau đó gõ cửa tiền vào.



Mẹ Lạc vừa thấy cô đến thì cũng nói với cô tương tự.



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Mẹ, con nghe người trong khu nhà ở của thanh niên trí thức nói ngày hôm qua chị ta đi trộm đồ ở một nhà trong thôn, không biết sao lại rơi vào trong nhà vệ sinh của người ta còn bị người ta bắt. Bây giờ đang bị thị chúng ở sân phơi lúa."



Nghe vậy, mẹ Lạc vui vẻ nở nụ CƯỜi.



"Ác giả ác báo. Hai người già nhà đó không ra gì, đứa nhỏ cũng có tâm tư ác độc, xứng đáng!”



Ba Lạc không nói gì, cũng không thương hại Lý Hồng Anh. Ông ấy đã coi người nhà kia như người xa lạ. Chỉ cần bọn họ không động tới người nhà ông, ông sẽ coi bọn họ như không khí.



Mẹ Lạc nói: "lĩnh Nghiên, tin tức hôm nay con mang tới khiến mẹ rất vui, muốn ăn nhiều cơm hơn chút."



"Được, mẹ, con cũng rất vui."
Bạn cần đăng nhập để bình luận