Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 822: Xác Nhận Mối Quan Hệ 3

Tiết Ninh Nam lập tức nhìn về phía Lục Thừa Dã: "Anh em biết, vì thanh niên trí thức Lạc đã yêu đương với anh em”



"gì2" Mẹ Lục khiếp sợi



"Hả?!" Lục Thừa Dã khiếp sợ.



"Không phải đâu!" Lục Tửu Nhi khiếp sợ.



Một nhà ba người cùng sửng sốt.



Mẹ Lục cũng có nhìn trúng Lạc Tĩnh Nghiên, nhưng bà ấy biết cô đã có người yêu. Người yêu cô lại cao lớn, điển trai hơn Thừa Dã nhà bà ấy. Mà dù Lạc Tĩnh Nghiên không có người yêu thì với điều kiện của cô cũng sẽ không coi trọng Thừa Dã nhà bà ấy.



Lục Tửu Nhi vẫn luôn thích Lạc Tĩnh Nghiên, lại chưa bao giờ nghĩ tới chuyện Lạc Tĩnh Nghiên sẽ làm chị dâu cô bé. Thứ nhất là vì người ta đã có người yêu, thứ hai là vì cô bé cảm thấy anh trai mình không xứng với Lạc Tĩnh Nghiên.



Trong ba người, Lục Thừa Dã là hoang mang nhất. Anh ta tự nhận là chưa từng tiếp xúc quá mức với Lạc Tĩnh Nghiên, lần nói chuyện lúc trước cũng cách nhau hơn hai mét, sao lại bị người ta hiểu lầm là người yêu?



"Vị đồng chí này, chắc cô lầm rồi, tôi không có quan hệ gì với thanh niên trí thức Lạc cả. Sau này cô đừng nói như vậy, một chàng trai như tôi thì không sao, cô đừng làm hỏng thanh danh của thanh niên trí thức Lạc."



"Cái gì? Hai người không có quan hệ?" Tiết Ninh Nam không tin, kỳ thực là cô ta không muốn tin: "Đồng chí Lục, em trai tôi không thích cô ta, đã chia tay cô ta. Nếu anh thật sự là người yêu của cô ta thì cứ quang minh chính đại nói ra rồi đường đường chính chính ở bên nhau, không cần phải giấu."



"Chúng tôi thật sự không có gì cả."



Lục Thừa Dã đã hối hận vì lúc đó nói chuyện hai câu với Lạc Tĩnh Nghiên. Lúc đó anh ta chỉ muốn cảm ơn Lạc Tĩnh Nghiên mà thôi.



"Vị đồng chí này, xin hỏi vì sao cô lại nói tôi là người yêu của thanh niên trí thức Lạc? Hai chúng tôi chỉ mới nói chuyện một lần, còn không quá ba câu. Lúc đó còn có em gái tôi và em trai cô ấy ở đó, còn đứng ngoài nhà cô ấy, chẳng lẽ nói với nhau hai câu là thành người yêu sao? Bây giờ tôi nói với cô nhiều như vậy, tôi cũng là người yêu của cô sao?”



"Phi phi phi, anh đừng nói bậy, tôi là người đã kết hôn rồi, truyền ra ngoài thì sự trong sạch của tôi phải làm sao bây giờ."



"Đúng vậy, nếu nói chuyện không thể chứng minh là người yêu thì sao cô lại một hai nói tôi và thanh niên trí thức Lạc là người yeu? Thanh nien tri thuc Lac da có người yêu rồi, xin cô đừng nói ra máy lời như vậy."



Lâu trưởng lão sắp phiền chết rồi.



Tiết Ninh Nam không khỏi bắt đầu băn khoăn, thông tin mà Trương Phi Phi nói với cô ta là đúng hay sai?



"Anh thật sự không hẹn hò với Lạc Tĩnh Nghiên sao?”



Lục Thừa Dã không muốn lãng phí thêm thời gian nói chuyện với cô ta: "Tôi thề, nếu tôi nói dối, tôi sẽ nghèo cả đời."



Anh ta cảm thấy những ngày như thế này sẽ không kéo dài mãi mãi, một ngày nào đó đất nước sẽ có những cải cách mới, có lẽ đến lúc đó gia đình họ mới có thể xoay chuyển tình thế.



Tuy nhiên, Tiết Ninh Nam cảm thấy những người như Lục Thừa Dã đáng lẽ phải nghèo khổ suốt đời, suy cho cùng, người da đen không thể vào Đại học Công nông, binh lính, không thể tìm được việc làm trong thành phố và chỉ có thể tìm kiếm thức ăn trong thành phố, cánh đồng trong suốt quãng đời còn lại của họ.



"Nếu anh nói dối, anh sẽ không bao giờ tìm được một người vợ."



"Được, đúng như cô nói."



Thấy anh ta không sợ hãi, Tiết Ninh Nam tin lời anh ta nói.



Trang Phỉ Phỉ hẳn là không hiểu rõ sự tình, vừa thấy Lạc Tĩnh Nghiên cùng Lục Thừa Dã nói chuyện, cô ta còn tưởng rằng Lục Thừa Dã và Lạc Tĩnh Nghiên đang ngoại tình, truyền nhằm thông tin cho cô ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận